Viện Nghiên Cứu Phật Học

Tam tạng Thánh điển PGVN 20 » Tam tạng Phật giáo Bộ phái 04 » 

KINH TẠP A-HÀM
(雜阿含經)

Hòa Thượng THÍCH THIỆN SIÊU
Hòa Thượng THÍCH THANH TỪ

Mục Lục

KINH SỐ 1313

 

Tôi nghe như vầy:
Một thời, Phật trú tại nước Xá-vệ, rừng Kỳ-đà, trong vườn Cấp Cô Độc.
Bấy giờ, có thiên tử Ca-ma dung sắc tuyệt diệu, vào lúc cuối đêm, đi đến chỗ Phật, cúi đầu lễ chân Phật, rồi lui ngồi một bên, từ thân tỏa ánh sáng chiếu khắp rừng Kỳ-đà, vườn Cấp Cô Độc. Thiên tử Ca-ma bạch Phật:
– Rất khó, bạch Thế Tôn! Rất khó, bạch Thiện Thệ!
Thế Tôn nói kệ đáp:

Sở học là rất khó,
Đầy đủ giới, tam-muội,
Sống viễn ly không nhà,
Nhàn cư vui tịch tĩnh.

Thiên tử Ca-ma bạch Phật:
– Bạch Thế Tôn! Tĩnh lặng thật khó được.

Thế Tôn nói kệ đáp:

Được học điều khó được,
Đầy đủ giới, tam-muội,
Ngày đêm thường chuyên tinh,
Tu tập ý được vui.

Thiên tử Ca-ma bạch Phật:
– Bạch Thế Tôn! Tâm chánh thọ khó được.
Thế Tôn nói kệ đáp:

Khó trụ tâm chánh thọ,
Các căn, tâm quyết định,
Hay đoạn diệt tử ma,
Bậc Thánh tùy dục tiến.

Thiên tử Ca-ma lại bạch Phật:
– Bạch Thế Tôn! Đường hiểm rất khó đi.
Thế Tôn nói kệ đáp:

Đường hiểm khó bước đi,
Hãy đi đường an lạc,
Phàm phu rơi ở đó,
Chân trên đầu lộn ngược,
Hiền thánh nương chánh trực,
Đường hiểm tự nhiên bình.

Thiên tử Ca-ma nghe Phật dạy kinh này xong, hoan hỷ, tùy hỷ, đảnh lễ chân Phật, rồi biến mất.

Tác quyền © 2024 Hội đồng quản trị VNCPHVN.

Chúng tôi khuyến khích các hình thức truyền bá theo tinh thần phi vụ lợi với điều kiện: không được thay đổi nội dung và phải ghi rõ xuất xứ của trang web này.