Viện Nghiên Cứu Phật Học

QUYỂN 49

1304. THIÊN TỬ TỲ-SẤU-NỮU[19]

 

Tôi nghe như vầy:

Một thời, đức Phật ngụ tại vườn Cấp Cô Độc, trong rừng Kỳ-đà, thuộc nước Xá-vệ.

Bấy giờ, trời gần về sáng, có thiên tử Tỳ-sấu-nữu[20] dung sắc tuyệt đẹp đi đến chỗ đức Phật, lạy sát chân Ngài rồi ngồi sang một bên. Ánh sáng trên thân thiên tử chiếu sáng khắp rừng Kỳ-đà, vườn Cấp Cô Độc.

Khi ấy vị thiên tử kia dùng kệ hỏi Phật:

Cúng dường đức Như Lai,
Hoan hỷ thường tăng trưởng,
An vui trong Pháp,
Luật, Tu học không buông lung.

Bấy giờ, Thế Tôn nói kệ đáp:

Khéo nói pháp như vậy,
Phòng hộ không buông lung,
Do tâm không buông lung,
Không bị ma trói buộc.

Bấy giờ, thiên tử Tỳ-sấu-nữu nghe lời Phật dạy xong, hoan hỷ và tùy hỷ, liền cúi lạy sát chân Ngài rồi biến mất.

***

Chú thích:

[19] Tựa đề đặt theo nội dung kinh. Tạp. 雜 (T.02. 0099.1304. 0358b14). Tham chiếu: Biệt Tạp. 别雜 (T.02. 0100.303. 0477a10); S. 2.12 - I. 52.

[20] Tỳ-sấu-nữu (毘瘦紐, Veṇḍu) tức thần Viṣṇu của Ấn Độ giáo.

Tác quyền © 2024 Hội đồng quản trị VNCPHVN.

Chúng tôi khuyến khích các hình thức truyền bá theo tinh thần phi vụ lợi với điều kiện: không được thay đổi nội dung và phải ghi rõ xuất xứ của trang web này.