Tam tạng Thánh điển PGVN 21 » Tam tạng Phật giáo Bộ phái 05 »
TRUNG TÂM DỊCH THUẬT TRÍ TỊNH
QUYỂN 48
Tôi nghe như vầy:
Một thời, đức Phật ngụ tại vườn Cấp Cô Độc, trong rừng Kỳ-đà, thuộc nước Xá-vệ.
Bấy giờ, trời gần về sáng, có vị thiên tử dung sắc tuyệt đẹp đi đến chỗ Phật, lạy sát chân Ngài rồi ngồi sang một bên. Ánh sáng trên thân thiên tử tỏa chiếu khắp rừng Kỳ-đà, vườn Cấp Cô Độc.
Lúc đó, thiên tử kia dùng kệ hỏi Phật:
Người buông lung, si mê,
Nay được lìa ác tuệ,
Thiền tư, không phóng dật,
Mau sạch các lậu chăng?
Thế Tôn nói kệ đáp:
Không phải mọi việc đời,
Đều là vì dục vọng,
Tâm pháp còn ruổi rong,
Mới là người dục vọng.
Mọi việc trong thế gian,
Vẫn tồn tại ở đời,
Tu thiền định trí tuệ,
Ái dục sẽ dần vơi.
Niềm tin là bạn lữ,
Không tin, không vượt qua,
Tin, tăng trưởng tiếng thơm,
Lâm chung sanh thiên cảnh.
Quán thân như mộng huyễn,
Danh sắc không bền chắc,
Người không đắm danh sắc,
Thì xa lìa tập nghiệp.
Quán nghĩa chân thật này,
Như giải thoát, từ bi,
Nhờ có trí tuệ này,
Được ngợi khen, cúng dường.
Khéo đoạn các tạp tưởng,
Vượt thoát dòng tử sanh,
Qua khỏi các dòng rồi,
Đó Tỳ-kheo xứng danh.
Lúc đó, thiên tử lại nói kệ:
Từ lâu vốn biết Phật,
Đã được Bát-niết-bàn,
Mọi sợ hãi không còn,
Dứt ân ái thế gian.
Bấy giờ, thiên tử kia nghe Phật nói xong, hoan hỷ và tùy hỷ, lạy sát chân Phật rồi biến mất.
[1] Tựa đề đặt theo nội dung kinh. Tạp. 雜 (T.02. 0099.1286. 0354b11). Tham chiếu: .02. 0100.284. 0473a07); S. 1.36 - I. 25.
Tác quyền © 2024 Hội đồng quản trị VNCPHVN.
Chúng tôi khuyến khích các hình thức truyền bá theo tinh thần phi vụ lợi với điều kiện: không được thay đổi nội dung và phải ghi rõ xuất xứ của trang web này.