Tam tạng Thánh điển PGVN 21 » Tam tạng Phật giáo Bộ phái 05 »
TRUNG TÂM DỊCH THUẬT TRÍ TỊNH
QUYỂN 45
Tôi nghe như vầy:
Một thời, đức Phật ngụ tại vườn Cấp Cô Độc, trong rừng Kỳ-đà, thuộc nước Xá-vệ.
Bấy giờ, có Tỳ-kheo-ni Ưu-ba-giá-la[2] ở tại tinh xá của chúng Tỳ-kheo-ni, trong ngự viên nước Xá-vệ.
Sáng sớm, Tỳ-kheo-ni Ưu-ba-giá-la đắp y, ôm bát vào thành Xá-vệ khất thực. Thọ thực xong, Tỳ-kheo-ni ấy trở về tinh xá, cất y bát, rửa chân, lấy tọa cụ vắt lên vai rồi vào rừng An-đà, đến bên gốc cây ngồi thiền buổi trưa.
Khi ấy, Ma Ba-tuần khởi nghĩ: “Hôm nay, Sa-môn Cù-đàm ngụ tại vườn Cấp Cô Độc, trong rừng Kỳ-đà, thuộc nước Xá-vệ, có đệ tử là Tỳ-kheo-ni Ưuba-giá-la ở tại tinh xá của chúng Tỳ-kheo-ni, trong ngự viên nước Xá-vệ. Sáng sớm, Tỳ-kheo-ni ấy đắp y, ôm bát vào thành Xá-vệ khất thực. Thọ thực xong, Tỳ-kheo-ni Ưu-ba-giá-la trở về tinh xá, cất y bát, rửa chân, lấy tọa cụ vắt lên vai rồi vào rừng An-đà, đến bên gốc cây ngồi thiền buổi trưa. Bây giờ, ta nên đến đó để gây chướng ngại.” Thế rồi, Ma Ba-tuần liền biến thành một thanh niên dung mạo đoan chánh đến chỗ Tỳ-kheo-ni Ưu-ba-giá-la và nói kệ:
Trên cõi Ba Mươi Ba,
Diệm-ma, Đâu-suất-đà,
Hóa Lạc, Tha Tự Tại,
Nguyện được sanh về đó.
Tỳ-kheo-ni Ưu-ba-giá-la suy nghĩ: “Đây là người nào mà muốn làm ta sợ hãi? Là người hay phi nhân? Hay là kẻ gian tà?” Sau khi suy nghĩ, cô biết rõ đây chính là Ác ma Ba-tuần muốn nhiễu loạn liền dùng kệ đáp:
Trên cõi Ba Mươi Ba,
Diệm-ma, Đâu-suất-đà,
Hóa Lạc, Tha Tự Tại,
Trên các cõi trời ấy,
Chưa lìa hành hữu vi,
Nên bị ma sai sử.
Khắp trong thế gian này,
Đều do nghiệp hình thành,
Khắp trong thế gian này,
Đều là pháp biến chuyển.
Khắp trong thế gian này,
Lửa khổ thường thiêu đốt,
Khắp trong thế gian này,
Khói bụi thường dấy khởi.
Ta không động, không chuyển,
Không học theo phàm phu,
Không rơi vào đường ma,
Trụ nơi đây an lạc.
Xa lìa mọi khổ, lo,
Buông bỏ mọi tăm tối,
Đã tác chứng tịch diệt,
An trụ, sạch các lậu,
Biết ngươi là Ác ma,
Hãy biến khỏi nơi này.
Khi ấy, Ma Ba-tuần suy nghĩ: “Tỳ-kheo-ni Ưu-ba-giá-la đã biết tâm mình” nên trong lòng lo lắng, buồn rầu rồi lập tức biến mất. ***
Tác quyền © 2024 Hội đồng quản trị VNCPHVN.
Chúng tôi khuyến khích các hình thức truyền bá theo tinh thần phi vụ lợi với điều kiện: không được thay đổi nội dung và phải ghi rõ xuất xứ của trang web này.