Viện Nghiên Cứu Phật Học

Tam tạng Thánh điển PGVN 20 » Tam tạng Phật giáo Bộ phái 04 » 

KINH TẠP A-HÀM
(雜阿含經)

Hòa Thượng THÍCH THIỆN SIÊU
Hòa Thượng THÍCH THANH TỪ

Mục Lục

KINH SỐ 1216

 

Tôi nghe như vầy:
Một thời, Phật trú tại nước Xá-vệ, rừng Kỳ-đà, trong vườn Cấp Cô Độc.
Bấy giờ, Tôn giả Bà-kỳ-xá tự cho mình là trí tuệ và nói hay, rồi khởi tâm khinh mạn những vị Phạm hạnh và thông minh khác, liền tự tỉnh giác rằng: “Ta không có lợi ích, tự chuốc lấy khổ não, không an vui, ta tự cho mình trí tuệ, khinh mạn những người Phạm hạnh thông minh khác. Bây giờ ta phải nói kệ để bỏ những tâm ấy đi”, liền đọc kệ:

Cù-đàm chẳng kiêu mạn,
Đoạn mạn không còn sót,
Chẳng khởi tưởng kiêu mạn,
Chớ lùi sanh hối hận,
Chẳng che giấu người khác,
Rơi Nê-lê sát mạn,
Chánh định hay trừ ưu,
Thấy đạo trụ chánh đạo.
Tâm ấy được hỷ lạc,
Thấy đạo tự giữ gìn,
Do đó nói không ngại,
Thanh tịnh lìa các cái.
Dứt tất cả các mạn,
Khởi tất cả minh xứ,
Chánh niệm nơi Tam minh,
Thần túc, Tha tâm trí.

Tôn giả Bà-kỳ-xá nói kệ yểm ly xong, tâm được thanh tịnh.

 

Tác quyền © 2024 Hội đồng quản trị VNCPHVN.

Chúng tôi khuyến khích các hình thức truyền bá theo tinh thần phi vụ lợi với điều kiện: không được thay đổi nội dung và phải ghi rõ xuất xứ của trang web này.