Viện Nghiên Cứu Phật Học

Tam tạng Thánh điển PGVN 20 » Tam tạng Phật giáo Bộ phái 04 » 

KINH TẠP A-HÀM
(雜阿含經)

Hòa Thượng THÍCH THIỆN SIÊU
Hòa Thượng THÍCH THANH TỪ

Mục Lục

KINH SỐ 1183

 

Tôi nghe như vầy:
Một thời, Phật trú tại nước Câu-tát-la, du hành trong nhân gian và dừng lại nghỉ trong rừng cây Sa-la.
Bấy giờ, có một Bà-la-môn ở bên cạnh rừng, cùng năm trăm thiếu niên Bà-la-môn ở chung. Bà-la-môn kia thường tán thán và mong muốn gặp Thế Tôn: “Khi nào Thế Tôn du hành đến rừng này, nhân đó ta đến gặp Ngài để hỏi Ngài có rảnh để trả lời ta chăng.” Khi ấy, người đệ tử nhỏ của người Bà-la-môn nhân vào rừng kiếm củi, xa thấy Thế Tôn ngồi bên cội cây, dung nghi đoan chánh, các căn vắng lặng, tâm thế định tĩnh, thân chói sáng như núi vàng, thấy rồi liền nghĩ: “Thầy mình thường tán thán và mong ước được gặp Ngài Cù-đàm để hỏi những điều nghi ngờ. Nay Sa-môn Cù-đàm ấy lại đang ở trong rừng này, ta phải chạy nhanh về báo cho thầy ta biết.” Tức thì ôm bó củi chạy nhanh về nhà, bỏ củi xuống, vội vàng thưa thầy rằng:
– Thầy nên biết! Lâu nay thầy thường tán thán, khâm ngưỡng muốn gặp Sa-môn Cù-đàm đi đến rừng này để hỏi điều nghi. Nay Sa-môn Cù-đàm đã đến rừng này, xin thầy biết thời.
Khi ấy, Bà-la-môn vội vã đến chỗ Phật, sau khi thăm hỏi xong, lui ngồi một bên nói kệ:

Một mình vào sợ hãi,
Trong rừng rậm thâm u,
Đứng vững không lay động,
Khéo tu pháp chánh cần.
Không ca múa âm nhạc,
Im lặng ở chỗ vắng,
Tôi chưa từng thấy người
Một mình vui rừng sâu,
Muốn tìm ở thế gian,
Đấng Tự Tại tăng thượng,
Chủ cõi trời Ba Ba,
Tự tại vua cõi trời,
Cớ sao vào rừng sâu,
Khổ hạnh tự khô khao?

Thế Tôn nói kệ đáp:

Khổ dục nhiều mong cầu,
Mê đắm nơi các cõi,
Kia tất cả đều là,
Cội gốc của ngu si,
Tất cả cầu như thế,
Ta đã bỏ từ lâu.
Không cầu, không dối lừa,
Tất cả không tiếp xúc,
Đối với tất cả pháp,
Chỉ quán chiếu thanh tịnh,
|Được Vô thượng Bồ-đề,
Thiền định tu chánh lạc.

Bà-la-môn nói kệ:

Nay con kính lễ Ngài,
Đấng tịch tịnh Mâu-ni,
Vua thiền định vi diệu,
Đại giác vô biên giác.
Như Lai cứu trời, người,
Vòi vọi như núi vàng,
Giải thoát khỏi rừng rậm,
Ở rừng không đắm rừng.
Nhổ sạch hết gai nhọn,
Thanh tịnh không dấu vết,
Thượng thủ hàng luận sư,
Biện tài hơn tất cả.
Sư tử trong loài người,
Rống lên động rừng sâu,
Hiển hiện khổ Thánh đế,
Tập, diệt, bát Thánh đạo,
Dứt hết các khổ tụ,
Thanh tịnh không cấu uế,
Giải thoát tất cả khổ.
Cứu giúp chúng sanh khổ,
Muốn chúng sanh an lạc,
Nên diễn nói Chánh pháp,
Đã dứt hết ân ái,
Xa lìa khỏi lưới dục,
Dứt sạch hết tất cả,
Trói buộc của hữu ái,
Như hoa sen trong nước,
Không dính bẩn bùn nhơ,
Như mặt trời giữa không,
Trong sáng không mây che.
Con hôm nay may mắn,
Đến rừng Câu-tát-la,
Được thấy đấng Đại Sư,
Bậc Thầy Lưỡng Túc Tôn,
Đại tinh tấn trong rừng,
Người độ sanh bậc nhất,
Điều Ngự Sư trên hết,
Kính lễ đấng Vô Úy.

Khi ấy, Bà-la-môn nói kệ khen ngợi Phật xong, nghe lời Phật dạy, hoan hỷ, đảnh lễ Phật, ra về.

Tác quyền © 2024 Hội đồng quản trị VNCPHVN.

Chúng tôi khuyến khích các hình thức truyền bá theo tinh thần phi vụ lợi với điều kiện: không được thay đổi nội dung và phải ghi rõ xuất xứ của trang web này.