Viện Nghiên Cứu Phật Học


QUYỂN 37

1033. TRƯỞNG GIẢ ĐẠT-MA-ĐỀ-LY[1]

 

  Kinh trưởng giả Đạt-ma-đề-ly cũng nói đầy đủ tương tự như kinh đầu tiên Thế Tôn nói pháp cho trưởng giả Cấp Cô Độc. Kinh thứ hai này cũng nói như vậy, chỉ có khác biệt ở chỗ: “Nếu có trưởng giả nào đã nương theo bốn niềm tin thanh tịnh không lay chuyển[2] rồi, lại còn hướng thượng tu tập sáu tùy niệm, nghĩa là nhớ nghĩ đến những phẩm tính của Như Lai... (cho đến) niệm thiên.” Trưởng giả bạch Phật:

_ Kính bạch Thế Tôn! Việc nương theo bốn niềm tin thanh tịnh không lay chuyển rồi, lại còn hướng thượng tu tập sáu pháp tùy niệm, những điều này nay con đều đã thành tựu. Con thường tu tập nhớ nghĩ đến những phẩm tính của Như Lai... (cho đến) niệm thiên.

Phật nói với trưởng giả:

_ Lành thay! Lành thay! Hôm nay, ông tự mình tuyên bố là đã [chứng đắc] quả vị Tu-đà-hoàn.

Trưởng giả bạch Phật:

_ Xin Thế Tôn nhận lời thỉnh thọ thực của con!

Bấy giờ, Thế Tôn im lặng nhận lời. Trưởng giả biết Thế Tôn đã đồng ý, liền bảo người nhà bày biện nhiều món ăn thơm ngon, tinh khiết để cúng dường đức Phật. Thọ trai xong, Thế Tôn lại vì trưởng giả mà thuyết pháp, mở bày, dạy bảo, khích lệ, khiến cho hoan hỷ rồi Ngài đứng dậy ra về. ***

 

Chú thích:

[1] Tựa đề đặt theo nội dung kinh. Tạp. 雜 (T.02. 0099.1033. 0270a07). Tham chiếu: S. 55.53 - V. 406.

[2] Bất hoại tịnh (不壞淨, aveccappasāda). Xem chú thích 10, kinh số 344, quyển 14, tr. 397; Tạp. 雜 (T.02. 0099.344. 0094b02)

Tác quyền © 2024 Hội đồng quản trị VNCPHVN.

Chúng tôi khuyến khích các hình thức truyền bá theo tinh thần phi vụ lợi với điều kiện: không được thay đổi nội dung và phải ghi rõ xuất xứ của trang web này.