Tam tạng Thánh điển PGVN 20 » Tam tạng Phật giáo Bộ phái 04 »
Hòa Thượng THÍCH THIỆN SIÊU
Hòa Thượng THÍCH THANH TỪ
Tôi nghe như vầy:
Một thời, Phật trú tại thành Vương Xá trong Vườn Trúc Ca-lan-đà.
Bấy giờ, có nhiều tu sĩ Bà-la-môn trú bên bờ ao Tu-ma-kiệt-đà, tập hợp lại một chỗ nghị luận như vầy: “Chân đế của Bà-la-môn như thế, chân đế của Bà-la-môn như thế.”
Bấy giờ, Thế Tôn biết được tâm niệm của các tu sĩ Bà-la-môn, Ngài lặng lẽ đi đến bờ ao Tu-ma-kiệt-đà, các tu sĩ Bà-la-môn từ xa trông thấy đức Phật đang đi tới, liền sửa soạn chỗ ngồi, thỉnh Phật an tọa. Phật đến chỗ ngồi xong, bảo các tu sĩ Bà-la-môn:
– Các ông ở bên bờ ao Tu-ma-kiệt-đà tập hợp luận thuyết điều gì?
Tu sĩ Bà-la-môn bạch Phật:
– Thưa Cù-đàm! Các tu sĩ Bà-la-môn chúng tôi tập hợp nơi đây nghị luận như vầy: “Chân đế của Bà-la-môn như thế, chân đế của Bà-la-môn như thế.”
Phật bảo các tu sĩ Bà-la-môn:
– Có ba thứ chân đế của Bà-la-môn Ta tự giác ngộ thành Đẳng chánh giác và lại vì người diễn nói. Tu sĩ Bà-la-môn các ông nói rằng: “Không hại tất cả chúng sanh, đây là chân đế của Bà-la-môn, chẳng phải là hư vọng.” Kẻ kia nói với nhau: “Ta hơn, nói ta bằng, nói ta kém.” Nếu đối với chân đế kia không bị hệ trước và đối với tất cả thế gian biểu hiện lòng từ, đây gọi là chân đế bậc nhất của Bà-la-môn, Ta đã tự giác ngộ thành Đẳng chánh giác và vì người diễn nói.
Lại nữa, Bà-la-môn nói như sau: “Tất cả tập pháp đều là diệt pháp, đây là chân đế, chẳng phải là hư vọng... đối với chân đế ấy chẳng chấp trước và đối với tất cả thế gian quán sát sanh diệt.” Đây gọi là chân đế thứ hai của Bà-la-môn.
Lại nữa, Bà-la-môn nói: “Không có nơi chốn và sự việc của “ngã”, tất cả đều không có, đây là chân đế, chẳng phải là hư vọng,... (nói như trước)... đối với chân đế kia không hệ trước và đối với tất cả thế gian vô ngã như nhau”, đấy gọi là chân đế thứ ba của Bà-la-môn, Ta đã tự giác ngộ, thành Đẳng chánh giác, và vì người diễn nói.
Bấy giờ, các tu sĩ Bà-la-môn đều im lặng. Thế Tôn nghĩ rằng: “Hôm nay Ta soi sáng sự ngu si của họ, tiêu diệt điều ác của họ, nhưng hiện nay trong chúng Bà-la-môn này không có một người tự biết suy xét muốn tạo nhân duyên ở trong pháp của Sa-môn Cù-đàm để tu hành Phạm hạnh.”
Thế Tôn đã biết như thế rồi Ngài rời chỗ ngồi, đứng lên đi ra.
Tác quyền © 2024 Hội đồng quản trị VNCPHVN.
Chúng tôi khuyến khích các hình thức truyền bá theo tinh thần phi vụ lợi với điều kiện: không được thay đổi nội dung và phải ghi rõ xuất xứ của trang web này.