Tam tạng Thánh điển PGVN 21 » Tam tạng Phật giáo Bộ phái 05 »
TRUNG TÂM DỊCH THUẬT TRÍ TỊNH
Quyển 34
Tôi nghe như vầy:
Một thời, đức Phật ngụ tại vườn Cấp Cô Độc, trong rừng Kỳ-đà, thuộc nước Xá-vệ.
Bấy giờ, Thế Tôn bảo các Tỳ-kheo:
– Chúng sanh mãi trôi lăn trong đêm dài sanh tử từ vô thỉ cho đến nay, không biết đâu là cội nguồn của khổ đau. Này các Tỳ-kheo! Ví như vòng bánh xe có năm nan hoa, một thanh niên khỏe mạnh có thể khiến bánh xe quay mãi không dừng. Chúng sanh xoay vần theo bánh xe năm đường, hoặc đọa vào địa ngục, hoặc đọa làm ngạ quỷ, hoặc sanh vào loài súc sanh, hoặc sanh lên cõi trời, hoặc sanh làm người, luân chuyển không dừng. Thật vậy, chúng sanh mãi trôi lăn trong đêm dài sanh tử từ vô thỉ, không biết đâu là cội nguồn của khổ đau.
Thế nên, này các Tỳ-kheo! Các thầy hãy đoạn trừ các hữu lậu, không cho tăng trưởng. Hãy nên học như vậy!
Đức Phật nói kinh này xong, các Tỳ-kheo nghe lời Phật dạy đều hoan hỷ phụng hành.
Chú thích:
[1] Tựa đề đặt theo nội dung kinh. Tạp. 雜 (T.02. 0099.955. 0243a04). Tham chiếu: 0100.349. 0488c01).
Tác quyền © 2024 Hội đồng quản trị VNCPHVN.
Chúng tôi khuyến khích các hình thức truyền bá theo tinh thần phi vụ lợi với điều kiện: không được thay đổi nội dung và phải ghi rõ xuất xứ của trang web này.