Viện Nghiên Cứu Phật Học

Tam tạng Thánh điển PGVN 20 » Tam tạng Phật giáo Bộ phái 04 » 

KINH TẠP A-HÀM
(雜阿含經)

Hòa Thượng THÍCH THIỆN SIÊU
Hòa Thượng THÍCH THANH TỪ

Mục Lục

KINH SỐ 842

 

Tôi nghe như vầy:
Một thời, Phật trú tại nước Xá-vệ, rừng Kỳ-đà, trong vườn Cấp Cô Độc.
Bấy giờ, Thế Tôn bảo các Tỳ-kheo:
– Người Bà-la-môn nói đạo hư ngụy, ngu si, tà ác, thú hướng bất chánh, chẳng phải trí đẳng giác hướng đến Niết-bàn. Họ làm những việc như sau: Họ dạy các đệ tử vào ngày mười lăm, dùng hồ-ma vụn hoặc mạt vụn am-la-mala tắm gội thân thể, mặc áo lụa mới, đầu rũ tơ dài, phết phân trâu trên đất rồi nằm lên mà bảo rằng: “Này thiện nam! Buổi sáng dậy sớm cởi áo đem treo lên một chỗ, trần truồng thân thể, hướng về phương Đông chạy nhanh, giả sử dọc đường gặp voi dữ, ngựa chứng, trâu điên, chó dữ, gai dốc, rừng rậm, hầm hố, nước sâu vẫn cứ tiến thẳng tới trước không tránh. Người gặp nguy hại như vậy mà chết chắc chắn sanh lên Phạm thiên.” Đó gọi là ngoại đạo ngu si, tà kiến, chẳng phải trí đẳng giác, hướng đến Niết-bàn. Ta vì các đệ tử nói con đường bằng phẳng, ngay thẳng, chẳng ngu si, hướng đến trí tuệ đẳng giác, hướng đến Niết-bàn. Đó là tám Thánh đạo, từ chánh kiến... chánh định.
Phật nói kinh này xong, các Tỳ-kheo nghe lời Phật dạy, hoan hỷ phụng hành.

Tác quyền © 2024 Hội đồng quản trị VNCPHVN.

Chúng tôi khuyến khích các hình thức truyền bá theo tinh thần phi vụ lợi với điều kiện: không được thay đổi nội dung và phải ghi rõ xuất xứ của trang web này.