Viện Nghiên Cứu Phật Học

 

QUYỂN 29

816. BA HỌC PHÁP (1)[1]

 

Tôi nghe như vầy:

Một thời, đức Phật ngụ tại vườn Cấp Cô Độc, trong rừng Kỳ-đà, thuộc nước Xá-vệ.

Bấy giờ, Thế Tôn bảo các Tỳ-kheo:

Có ba học pháp. Là ba học pháp nào? Đó là tăng thượng giới học,[2] tăng thượng định học,[3] tăng thượng tuệ học.51

Khi ấy, Thế Tôn liền nói kệ:

Người đầy đủ ba học,
Là Tỳ-kheo chánh hạnh,
Giới, tâm, tuệ tăng thượng,
Siêng tu ba pháp này,
Là thành lũy vững chắc,
Thường thủ hộ các căn.
Ban ngày cũng như đêm,
Đêm cũng như ban ngày,
Trước cũng giống như sau,
Sau cũng giống như trước,
Cao cũng giống như thấp,
Thấp cũng giống như cao.
Vô lượng các tam-muội,
Chiếu sáng khắp các phương,
Đây gọi là đường giác,
Sự thanh lương bậc nhất.
Dứt trừ sạch vô minh,
Tâm hoàn toàn giải thoát,
Ta là đấng Giác Ngộ,
Minh và Hạnh tròn đầy.
Chánh niệm luôn an trú,
Tâm kia được giải thoát,
Khi thân hoại mạng chung,
Như dầu hết đèn tắt.

Đức Phật nói kinh này xong, các Tỳ-kheo nghe lời Phật dạy đều hoan hỷ phụng hành.

 

Chú thích:

[1] Tựa đề đặt theo nội dung kinh. Tạp. 雜 (T.02. 0099.816. 0210a06). Tham chiếu: A. 3.90 - I. 235.

[2] Tăng thượng giới học (增上戒學, Adhisīlasikkhā).

[3] Tăng thượng ý học (增上意學, Adhicittasikkhā): Tăng thượng tâm, chỉ cho định học. 51 Tăng thượng tuệ học (增上慧學, Adhipaññāsikkā).

Tác quyền © 2024 Hội đồng quản trị VNCPHVN.

Chúng tôi khuyến khích các hình thức truyền bá theo tinh thần phi vụ lợi với điều kiện: không được thay đổi nội dung và phải ghi rõ xuất xứ của trang web này.