Viện Nghiên Cứu Phật Học

Tam tạng Thánh điển PGVN 20 » Tam tạng Phật giáo Bộ phái 04 » 

KINH TẠP A-HÀM
(雜阿含經)

Hòa Thượng THÍCH THIỆN SIÊU
Hòa Thượng THÍCH THANH TỪ

Mục Lục

KINH SỐ 591

 

Tôi nghe như vầy:
Một thời, Phật trú tại nước Xá-vệ, rừng Kỳ-đà, vườn Cấp Cô Độc.
Bấy giờ, Phật bảo các Tỳ-kheo:
– Thời quá khứ, trên bãi biển, có một nam cư sĩ đến nhà một nam cư sĩ khác, cùng ngồi cực lực chê bai dục như sau: “Cái dục này hư vọng, không thật, là pháp giả dối, như huyễn hóa, lừa gạt con nít.”
Nói xong rồi, trở về nhà mình, phóng túng theo ngũ dục. Tại nhà nam cư sĩ này có thiên thần đang trú ngụ, vị thiên thần này nghĩ thầm: “Nam cư sĩ này không hơn gì, chẳng khác gì nhà các nam cư sĩ khác; ngồi giữa đông người cực lực chê bai dục; nào là: ‘Cái dục này giả dối, không thật, là pháp giả dối, lừa gạt con nít’, rồi trở về nhà mình lại phóng túng theo năm dục. Bây giờ ta có nên giúp cho ông ta giác ngộ?” Rồi liền nói kệ rằng:

Giữa đám đông tụ họp,
Chê trách dục vô thường,
Tự chìm trong ái dục,
Như trâu lún bùn sâu,
Ta xem trong hội kia,
Các vị nam cư sĩ,
Đa văn hiểu rõ pháp,
Gìn giữ giới thanh tịnh,
Người thấy kia vui pháp,
Mà nói dục vô thường,
Sao tự buông theo dục,
Chẳng đoạn dứt tham ái?
Vì sao vui thế gian,
Nuôi vợ con quyến thuộc?

Vị thiên thần ấy khai ngộ cho nam cư sĩ kia như thế. Nam cư sĩ đó được giác ngộ, liền cạo bỏ râu tóc, mặc áo cà-sa, lòng tin chơn chánh, không nhà, xuất gia học đạo, tinh cần tu tập, dứt sạch các pháp hữu lậu, đắc quả A-la-hán.
Phật nói kinh này xong, các Tỳ-kheo nghe lời Phật dạy, hoan hỷ phụng hành.

Tác quyền © 2024 Hội đồng quản trị VNCPHVN.

Chúng tôi khuyến khích các hình thức truyền bá theo tinh thần phi vụ lợi với điều kiện: không được thay đổi nội dung và phải ghi rõ xuất xứ của trang web này.