Viện Nghiên Cứu Phật Học

Tam tạng Thánh điển PGVN 20 » Tam tạng Phật giáo Bộ phái 04 » 

KINH TẠP A-HÀM
(雜阿含經)

Hòa Thượng THÍCH THIỆN SIÊU
Hòa Thượng THÍCH THANH TỪ

Mục Lục

KINH SỐ 557

 

Tôi nghe như vầy:
Một thời, Phật trú tại nước Câu-diệm-di, vườn Cù-sư-la.
Bấy giờ, Tôn giả A-nan cũng ở tại đó. Khi ấy, Tỳ-kheo-ni Xà-tri-la đến chỗ Tôn giả A-nan đảnh lễ, rồi lui ngồi một bên, hỏi Tôn giả A-nan:
– Nếu tâm vô tướng tam-muội không động, không lặng, giải thoát rồi an trụ, an trụ rồi giải thoát thì thưa Tôn giả A-nan, Thế Tôn nói đây có quả gì, công đức gì?
Tôn giả A-nan nói với Tỳ-kheo-ni Xà-tri-la:
– Nếu tâm vô tướng tam-muội không động, không lặng, giải thoát rồi an trụ, an trụ rồi giải thoát thì Thế Tôn nói tâm vô tướng tam-muội này là trí quả, trí công đức.
Tỳ-kheo-ni Xà-tri-la khen ngợi:
– Lạ thay, thưa Tôn giả A-nan! Đại sư và đệ tử nói giống nhau, cùng một câu, cùng ý vị, cùng một nghĩa. Thưa Tôn giả A-nan! Ngày trước, lúc Phật ở thành Sa-kỳ, trong rừng An Thiền, lúc đó có nhiều Tỳ-kheo-ni đi đến chỗ Phật hỏi nghĩa này, Thế Tôn đã nói cho các Tỳ-kheo-ni nghe câu như thế, ý vị như thế, nghĩa cũng như thế. Do đó, nên biết thật là kỳ đặc: Đại sư và đệ tử cùng nói đồng cú, đồng vị, đồng nghĩa như nhau. Đó gọi là đệ nhất cú nghĩa.
Tỳ-kheo-ni Xà-tri-la nghe Tôn giả A-nan nói xong, hoan hỷ, tùy hỷ, làm lễ rồi đi ra.
(Như Tỳ-kheo-ni Xà-tri-la đã hỏi, Tỳ-kheo-ni Ca-la-đạt hỏi, cũng nói như thế).

Tác quyền © 2024 Hội đồng quản trị VNCPHVN.

Chúng tôi khuyến khích các hình thức truyền bá theo tinh thần phi vụ lợi với điều kiện: không được thay đổi nội dung và phải ghi rõ xuất xứ của trang web này.