Tam tạng Thánh điển PGVN 21 » Tam tạng Phật giáo Bộ phái 05 »
TRUNG TÂM DỊCH THUẬT TRÍ TỊNH
Quyển 19
Một thời, đức Phật ngụ tại thành Vương Xá... (cho đến) Tôn giả Đại Mụckiền-liên thấy giữa đường có một chúng sanh âm noãn[2] to như cái vò, khi ngồi thì phải ngồi lên đó, khi đi thì vác trên vai mà đi... (cho đến):
Phật bảo các Tỳ-kheo:
_ Vào thời quá khứ, ở thành Vương Xá, chúng sanh này làm nghề luyện đồng,[3] nhưng toàn làm đồ giả, dối trá gạt người. Do tội ấy nên bị đọa vào địa ngục chịu khổ vô cùng. Vì tội ở địa ngục chưa hết nên ngày nay phải thọ thân như vậy để tiếp tục chịu khổ.
Này các Tỳ-kheo! Những gì mà Đại Mục-kiền-liên đã thấy là chân thật, không sai. Các thầy phải nên ghi nhớ.
Đức Phật nói kinh này xong, các Tỳ-kheo nghe lời Phật dạy đều hoan hỷ phụng hành.
Như người thợ luyện đồng; cũng vậy người cân lường dối trá, kẻ trưởng thôn, chủ chợ cũng bị như thế.
***
Chú thích:
[1] Tựa đề đặt theo nội dung kinh. Tạp. 雜 (T.02. 0099.518. 0136c26). Tham chiếu: S. 19.1-21 - II. 256-62;Vin. III. 87.
[2] Âm noãn (陰卵, aṇḍa) tức tinh hoàn.
[3] Nguyên tác: Đoán đồng sư (鍛銅師). S. 19.1 - II. 256: Gāmakūṭaka, HT. Thích Minh Châu dịch là phán quan. Theo PED, chỉ cho kẻ gian lận trong làng (The village-fraud). Kūṭa cũng có nghĩa là dối gạt, cũng có nghĩa là quả cân bằng sắt.
Tác quyền © 2024 Hội đồng quản trị VNCPHVN.
Chúng tôi khuyến khích các hình thức truyền bá theo tinh thần phi vụ lợi với điều kiện: không được thay đổi nội dung và phải ghi rõ xuất xứ của trang web này.