Tam tạng Thánh điển PGVN 21 » Tam tạng Phật giáo Bộ phái 05 »
TRUNG TÂM DỊCH THUẬT TRÍ TỊNH
Quyển 16
Tôi nghe như vầy:
Một thời, đức Phật ngụ tại Trúc Lâm, vườn Ca-lan-đà, thuộc thành Vương Xá.
Bấy giờ, có số đông Tỳ-kheo nhóm họp tại nhà ăn rồi cùng nhau bàn luận như vầy: “Đời trước, các thầy làm những công việc gì? Nghề gì là chuyên môn? Lấy gì để sinh sống?”
Khi ấy, Thế Tôn đang thiền định, bằng thiên nhĩ, Ngài nghe được những điều bàn luận của các Tỳ-kheo nên rời nơi tĩnh tọa, đi đến chỗ nhà ăn, trải tòa ngồi trước đại chúng rồi bảo các Tỳ-kheo:
_ Này các Tỳ-kheo! Các thầy nhóm họp bàn luận về việc gì?
Bấy giờ, các Tỳ-kheo trình bày đầy đủ sự việc lên Thế Tôn.
Phật dạy các Tỳ-kheo:
_ Này các Tỳ-kheo! Các thầy chớ nên luận bàn về những việc đời trước đã làm. Vì sao như thế? Vì những việc này không đưa đến lợi ích về ý nghĩa, không đưa đến lợi ích về pháp, không đưa đến lợi ích về Phạm hạnh, không đưa đến chánh trí, không đưa đến giác ngộ, không đưa đến Niết-bàn.
Này các Tỳ-kheo! Các thầy nên bàn luận Thánh đế về khổ, Thánh đế về nguyên nhân của khổ, Thánh đế về khổ diệt và Thánh đế về con đường đưa đến khổ diệt. Vì sao như thế? Vì bốn Thánh đế này đưa đến lợi ích về ý nghĩa, lợi ích về pháp, lợi ích về Phạm hạnh, đưa đến chánh trí, đưa đến giác ngộ, đưa đến Niết-bàn.
Thế nên, này các Tỳ-kheo! Nếu người nào chưa giác ngộ[2] đối với bốn Thánh đế thì phải nỗ lực tinh tấn, phát khởi ước muốn tăng thượng, tu tập để giác ngộ.
Đức Phật nói kinh này xong, các Tỳ-kheo nghe lời Phật dạy đều hoan hỷ phụng hành.
***
Chú thích:
[1] .02. 0099.414. 0110a19).
[2] Nguyên tác: Vô gián đẳng (無間等). Xem chú thích 23, kinh số 105, quyển 5, tr. 135; Tạp. 雜 (T.02. 0099.105. 0031c15).
Tác quyền © 2024 Hội đồng quản trị VNCPHVN.
Chúng tôi khuyến khích các hình thức truyền bá theo tinh thần phi vụ lợi với điều kiện: không được thay đổi nội dung và phải ghi rõ xuất xứ của trang web này.