Tam tạng Thánh điển PGVN 20 » Tam tạng Phật giáo Bộ phái 04 »
Hòa Thượng THÍCH THIỆN SIÊU
Hòa Thượng THÍCH THANH TỪ
Tôi nghe như vầy:
Một thời, Phật trú tại nước Xá-vệ, rừng Kỳ-đà, trong vườn Cấp Cô Độc.
Bấy giờ, Thế Tôn bảo các Tỳ-kheo:
– Có bốn cách ăn giúp ích chúng sanh, khiến cho chúng sanh được sống còn và tăng trưởng. Thế nào là bốn? Thứ nhất là đoàn thực, thứ hai là xúc thực, thứ ba là ý tư thực, thứ tư là thức thực. Các Tỳ-kheo đối với bốn cách ăn này có tham, có hỷ, thời thức tồn tại tăng trưởng cho đến thuần đại khổ tụ tập. Này các Tỳ-kheo! Ví như lầu các cung điện Bắc Tây dài rộng, Đông Tây cửa ngõ thì mặt trời mọc ở phương Đông sẽ chiếu sáng chỗ nào?
Tỳ-kheo bạch Phật:
– Sẽ chiếu sáng ở vách phía Tây.
Phật bảo các Tỳ-kheo:
– Như thế đối với bốn cách ăn có tham, có hỷ, thời thức tồn tại, tăng trưởng cho đến thuần đại khổ tụ tập. Nếu đối với bốn cách ăn này không tham, không hỷ thời cũng không có thức tồn tại, tăng trưởng cho đến thuần đại khổ tụ diệt. Này các Tỳ-kheo! Ví như họa sư và học trò của họa sư, gom các màu sắc muốn điểm tô vẽ vời giữa hư không, có thể vẽ được không?
Tỳ-kheo bạch Phật:
– Thưa không thể được. Vì sao? Bởi vì hư không kia chẳng phải sắc, không đối ngại, không thể thấy. Như thế, Tỳ-kheo đối với bốn cách ăn này không tham, không hỷ thời không có thức tồn tại, tăng trưởng như thế cho đến thuần đại khổ tụ diệt.
Phật nói kinh này xong, các Tỳ-kheo nghe lời Phật dạy, hoan hỷ phụng hành.
Tác quyền © 2024 Hội đồng quản trị VNCPHVN.
Chúng tôi khuyến khích các hình thức truyền bá theo tinh thần phi vụ lợi với điều kiện: không được thay đổi nội dung và phải ghi rõ xuất xứ của trang web này.