Tam tạng Thánh điển PGVN 20 » Tam tạng Phật giáo Bộ phái 04 »
Hòa Thượng THÍCH THIỆN SIÊU
Hòa Thượng THÍCH THANH TỪ
Tôi nghe như vầy:
Một thời, Tôn giả Na-la, Tôn giả Mậu-sư-la, Tôn giả Thù Thắng và Tôn giả A-nan đang ở nước Xá-vệ, bên ao Tượng Nhĩ.
Bấy giờ, Tôn giả Na-la nói với Tôn giả Mậu-sư-la:
– Có sự tin tưởng khác, mong muốn khác, nghe khác, sự hành trì khác, giác tưởng khác, cái thấy khác, hãy chịu khó xét kỹ, có tri kiến tự giác chơn chánh như vầy sanh: Nói là vì có sanh nên có già chết, không thể lìa sanh mà có già chết không?
Tôn giả Mậu-sư-la nói:
– Có sự tin tưởng khác, mong muốn khác, nghe khác, sự hành trì khác, giác tưởng khác, nhận thức khác, nên chịu khó xét kỹ, có tri kiến tự giác chơn chánh như vầy sanh: Đó là có sanh nên có già chết, không thể lìa sanh mà có già chết, nói có như thế.
– Thưa Tôn giả Mậu-sư-la, có tin tưởng khác... chịu khó suy xét kỹ, được tri kiến tự giác sanh, nói rằng: “Hữu diệt mà Niết-bàn tịch diệt chăng?”
Tôn giả Mậu-sư-la đáp:
– Có sự tin tưởng khác cho đến chịu khó suy xét kỹ sẽ được tri kiến tự giác sanh, nói là hữu diệt, có Niết-bàn tịch diệt.
Tôn giả Na-la lại hỏi Tôn giả Mậu-sư-la:
– Có diệt thì Niết-bàn tịch diệt, có người nói: “Ông nay là bậc A-la-hán mà đã dứt hết các lậu chăng?”
Tôn giả Mậu-sư-la im lặng, không đáp, hỏi lần thứ hai, lần thứ ba cũng không đáp. Khi ấy Tôn giả Thù Thắng nói với Tôn giả Mậu-sư-la:
– Bây giờ Tôn giả hãy dừng, tôi sẽ thay Tôn giả trả lời Tôn giả Na-la.
Tôn giả Mậu-sư-la nói:
– Ngang đây tôi xin dừng, Tôn giả hãy giải đáp giùm tôi.
Khi ấy Tôn giả Thù Thắng nói với Tôn giả Na-la:
– Có sự tin tưởng khác... chịu khó xét kỹ sẽ được tri kiến tự giác sanh: Đó là có diệt thì Niết-bàn tịch diệt.
Bấy giờ Tôn giả Na-la hỏi Tôn giả Thù Thắng:
– Có sự tin tưởng khác... chịu khó suy nghĩ kỹ được tri kiến tự giác sanh: “Đó là có diệt thì Niết-bàn tịch diệt, nay Tôn giả đã là bậc A-la-hán sạch hết phiền não chăng?”
Tôn giả Thù Thắng nói:
– Tôi nói có diệt thì Niết-bàn tịch diệt, nhưng tôi chẳng phải là A-la-hán sạch hết các lậu.
Tôn giả Na-la nói:
– Lời nói của Tôn giả không đồng nhất, trước sau trái nhau. Như Tôn giả nói có diệt thì Niết-bàn tịch diệt, nhưng lại nói không phải A-la-hán sạch hết các lậu, như vậy là thế nào?
Tôn giả Thù Thắng nói với Tôn giả Na-la:
– Bây giờ sẽ nói ví dụ, người trí do ví dụ liền hiểu. Như nơi cánh đồng vắng bên đường có giếng nước, nhưng không có dây, cũng không có gàu để lấy nước. Người đi đường lúc ấy bị cơn khát bức bách, đi quanh giếng tìm nhưng không có dây, cũng không có gàu. Người ấy xem xét kỹ nước giếng thấy biết như thật mà chẳng xúc chạm thân. Cũng như thế, tôi nói có diệt là Niết-bàn tịch diệt, nhưng mà tự mình chưa được là bậc A-la-hán sạch hết các lậu.
Khi ấy, Tôn giả A-nan hỏi Tôn giả Na-la:
– Tôn giả Na-la nghĩ thế nào về điều Tôn giả Thù Thắng nói?
Tôn giả Na-la trả lời Tôn giả A-nan:
– Tôn giả Thù Thắng khéo nói và biết như thật, đâu còn gì để nói nữa.
Sau khi đàm đạo xong, các Tôn giả rời chỗ ngồi đứng lên, từ giã nhau.
Tác quyền © 2024 Hội đồng quản trị VNCPHVN.
Chúng tôi khuyến khích các hình thức truyền bá theo tinh thần phi vụ lợi với điều kiện: không được thay đổi nội dung và phải ghi rõ xuất xứ của trang web này.