Viện Nghiên Cứu Phật Học

Tam tạng Thánh điển PGVN 20 » Tam tạng Phật giáo Bộ phái 04 » 

KINH TẠP A-HÀM
(雜阿含經)

Hòa Thượng THÍCH THIỆN SIÊU
Hòa Thượng THÍCH THANH TỪ

Mục Lục

KINH SỐ 320
 

Tôi nghe như vầy:
Một thời, Phật trú tại nước Xá-vệ, rừng Kỳ-đà, trong vườn Cấp Cô Độc.
Bấy giờ, có Bà-la-môn Sinh Văn đi đến chỗ Phật, sau khi cùng Phật chào hỏi xong, ngồi qua một bên, bạch Phật:
– Thưa Cù-đàm, Ngài nói là tất cả đều có, thế nào là tất cả đều có?
Phật bảo Bà-la-môn Sinh Văn:
– Nay Ta hỏi, ông tùy ý trả lời câu hỏi của Ta. Này Bà-la-môn, ý ông thế nào? Mắt là có chăng?
– Thưa Sa-môn Cù-đàm, có!
Phật lại hỏi:
– Sắc là có chăng?
– Thưa Sa-môn Cù-đàm, có!
Phật lại hỏi:
– Này Bà-la-môn, có sắc, có cái biết của mắt, có sự xúc chạm của mắt; vì có sự xúc chạm của mắt nên sanh ra cảm thọ hoặc khổ, hoặc vui, hoặc không khổ không vui chăng?
Bà-la-môn Sinh Văn đáp:
– Thưa Cù-đàm, có!
Tai, mũi, lưỡi, thân, ý cũng nói như thế. (Như thế, nói rộng cho đến chẳng phải cảnh giới của người ấy).
Phật nói kinh này xong, Bà-la-môn Sinh Văn nghe lời Phật dạy, hoan hỷ phụng hành, đứng lên từ giã.

Tác quyền © 2024 Hội đồng quản trị VNCPHVN.

Chúng tôi khuyến khích các hình thức truyền bá theo tinh thần phi vụ lợi với điều kiện: không được thay đổi nội dung và phải ghi rõ xuất xứ của trang web này.