Tam tạng Thánh điển PGVN 20 » Tam tạng Phật giáo Bộ phái 04 »
Hòa Thượng THÍCH THIỆN SIÊU
Hòa Thượng THÍCH THANH TỪ
Tôi nghe như vầy:
Một thời, Phật trú tại nước Xá-vệ, rừng Kỳ-đà, trong vườn Cấp Cô Độc.
Bấy giờ, Thế Tôn bảo các Tỳ-kheo:
– Gọi là biển lớn là người ngu thế gian nói, chẳng phải bậc Thánh nói, đó là nước trong biển lớn vậy. Bậc Thánh nói mắt là biển lớn của con người, sắc là sóng biển. Nếu người nào kham nhẫn nổi sắc ba đào ấy thì qua được bờ biển lớn của mắt. Ở nơi sóng các dòng nước cuốn trôi trùng dữ và nữ quỷ la-sát; tai, mũi, lưỡi, thân, ý là biển lớn của con người. Âm thanh, mùi hương, vị ngọt, xúc chạm và pháp là ba đào. Nếu kham nhẫn nổi những pháp ba đào kia thì qua được biển ý trọn vẹn. Ở nơi sóng cuốn trôi hết thú dữ và nữ quỷ la-sát.
Bấy giờ, Thế Tôn đọc bài kệ:
Biển lớn cuồn cuộn sóng, Ác trùng, la-sát sợ,
Khó qua mà qua được, Hằng xa lìa hết thảy,
Đoạn dứt tất cả khổ, Không sanh lại đời khác,
Hằng sống với Niết-bàn, Không còn buông lung nữa.
Phật nói kinh này xong, các Tỳ-kheo vâng lời Phật dạy, hoan hỷ phụng hành.
Tác quyền © 2024 Hội đồng quản trị VNCPHVN.
Chúng tôi khuyến khích các hình thức truyền bá theo tinh thần phi vụ lợi với điều kiện: không được thay đổi nội dung và phải ghi rõ xuất xứ của trang web này.