Tam tạng Thánh điển PGVN 21 » Tam tạng Phật giáo Bộ phái 05 »
TRUNG TÂM DỊCH THUẬT TRÍ TỊNH
QUYỂN 8
Tôi nghe như vầy:
Một thời, đức Phật ngụ tại vườn Cấp Cô Độc, trong rừng Kỳ-đà, thuộc nước Xá-vệ.
Bấy giờ, Thế Tôn bảo các Tỳ-kheo:
_ Phải chân chánh tư duy, quán sát mắt là vô thường. Vì sao như vậy? Vì nếu chân chánh tư duy, quán sát mắt là vô thường thì tham dục[2] ở nơi mắt được đoạn trừ. Do tham dục được đoạn trừ nên Ta nói người này thành tựu tâm giải thoát hoàn toàn.[3] Cũng vậy, chân chánh tư duy và quán sát đối với tai, mũi, lưỡi, thân và ý thì tham dục được đoạn trừ. Do tham dục được đoạn trừ nên Ta nói người này thành tựu tâm giải thoát hoàn toàn.
Như vậy, này các Tỳ-kheo! Người thành tựu tâm giải thoát hoàn toàn thì có thể tự mình tuyên bố: “Sự sanh của ta đã dứt, Phạm hạnh đã được thành tựu, việc cần làm đã làm xong, tự biết không còn tái sanh.”
Phật nói kinh này xong, các Tỳ-kheo nghe lời Phật dạy đều hoan hỷ phụng hành.
***
Chú thích:
[1] Tựa đề đặt theo nội dung kinh. Tạp. 雜 (T.02. 0099.189. 049b17). Tham chiếu: S. 35.158 - IV. 142; S. 35.159 - IV. 143.
[2] Nguyên tác: Dục tham (欲貪, chandarāga). Hai kinh S. 35.158 - IV. 142; S. 35.159 - IV. 143, chỉ đề cập hỷ tham (nandirāga).
[3] Nguyên tác: Tâm chánh giải thoát (心正解脫). Xem chú thích 54, kinh số 22, quyển 1, tr. 19; Tạp. 雜 (T.02. 0099.22. 0004c20).
Tác quyền © 2024 Hội đồng quản trị VNCPHVN.
Chúng tôi khuyến khích các hình thức truyền bá theo tinh thần phi vụ lợi với điều kiện: không được thay đổi nội dung và phải ghi rõ xuất xứ của trang web này.