Viện Nghiên Cứu Phật Học

QUYỂN 7

168. MƯỜI BỐN CÂU HỎI55

Tôi nghe như vầy:

Một thời, đức Phật ngụ tại vườn Cấp Cô Độc, trong rừng Kỳ-đà, thuộc nước Xá-vệ.

Bấy giờ, Thế Tôn bảo các Tỳ-kheo:

– Do có cái gì, sanh khởi cái gì, ràng buộc bởi cái gì, dính mắc bởi cái gì, chấp ngã nơi cái gì để khiến cho chúng sanh khởi lên cái thấy như vầy và nói như vầy: “Thế gian là thường,56 thế gian là vô thường, thế gian vừa thường vừa vô thường, thế gian chẳng phải thường cũng chẳng phải vô thường; thế gian là hữu biên, thế gian là vô biên, thế gian vừa hữu biên vừa vô biên, thế gian chẳng phải hữu biên cũng chẳng phải vô biên; mạng là thân, mạng khác với thân; Như Lai sau khi diệt độ còn tồn tại, Như Lai sau khi diệt độ thì không còn tồn tại, Như Lai sau khi diệt độ vừa tồn tại vừa không còn tồn tại, Như Lai sau khi diệt độ chẳng phải tồn tại cũng chẳng phải không tồn tại”?57

Các Tỳ-kheo bạch Phật:
– Thế Tôn là cội nguồn của giáo pháp, là pháp nhãn, là nơi y cứ của giáo pháp... Nói đầy đủ như ba bài kinh 139, 140, 141 ở trên.

***

Chú thích
55 Tựa đề đặt theo nội dung kinh. Tạp. 雜 (T.02. 0099.168. 0045b06). Tham chiếu: S. 24.9 - III. 213; S. 24.10-11 - III. 214; S. 24.12-17 - III. 215; S. 24.18 - III. 216.
56 Nguyên tác: Ngã thế gian thường (我世間常). Nguyên tác có thể dư chữ “ngã” (我).
57 Đây là 14 câu hỏi của ngoại đạo mà đức Phật không trả lời, gọi là thập tứ vô ký (十四無記), hoặc thập tứ bất khả ký (十四不可記). Tham khảo nội dung tương tự ở kinh số 957; Tạp. 雜 (T.02. 0099.957. 0244a09).

Tác quyền © 2024 Hội đồng quản trị VNCPHVN.

Chúng tôi khuyến khích các hình thức truyền bá theo tinh thần phi vụ lợi với điều kiện: không được thay đổi nội dung và phải ghi rõ xuất xứ của trang web này.