Viện Nghiên Cứu Phật Học

Tam tạng Thánh điển PGVN 20 » Tam tạng Phật giáo Bộ phái 04 » 

KINH TẠP A-HÀM
(雜阿含經)

Hòa Thượng THÍCH THIỆN SIÊU
Hòa Thượng THÍCH THANH TỪ

Mục Lục

KINH SỐ 154
 

Tôi nghe như vầy:
Một thời, Phật trú tại nước Xá-vệ, rừng Kỳ-đà, trong vườn Cấp Cô Độc.
Bấy giờ, Thế Tôn bảo các Tỳ-kheo:
– Do cái gì có, cái gì khởi, cái gì trói buộc, dính mắc, cái gì thấy ngã khiến các chúng sanh khởi ra cái thấy như vầy, nói như vầy: “Không bố thí, không chúng hội, không nói; không có nghiệp báo, đường lành, đường ác; không có đời này, đời khác; không có cha mẹ, không có chúng sanh; không có thế gian, không có A-la-hán thẳng đến, hướng đến, như đời này, đời khác, thấy pháp tự biết, thân an trụ, tác chứng đầy đủ: ‘Sự sanh của ta đã dứt, Phạm hạnh đã thành, việc cần làm đã làm xong, tự biết không còn thọ thân sau”’?
Các Tỳ-kheo bạch Phật:
– – Thế Tôn là gốc của pháp, là con mắt của pháp, là nơi nương tựa của pháp, (như thế, theo thứ lớp nói rộng như ba kinh trên).

Tác quyền © 2024 Hội đồng quản trị VNCPHVN.

Chúng tôi khuyến khích các hình thức truyền bá theo tinh thần phi vụ lợi với điều kiện: không được thay đổi nội dung và phải ghi rõ xuất xứ của trang web này.