Tam tạng Thánh điển PGVN 20 » Tam tạng Phật giáo Bộ phái 04 »
Hòa Thượng THÍCH THIỆN SIÊU
Hòa Thượng THÍCH THANH TỪ
Tôi nghe như vầy:
Một thời, đức Phật trú tại nước Xá-vệ, rừng Kỳ-đà, trong vườn Cấp Cô Độc. Bấy giờ, có người Bà-la-môn kia đi đến chỗ Phật, cùng nhau hỏi thăm ân cần, rồi ngồi qua một bên và bạch Phật:
– Thưa Cù-đàm, gọi là Phật, thế nào là Phật? Là tên do cha mẹ đặt, hay tên do Bà-la-môn đặt?
Bấy giờ, Bà-la-môn liền nói kệ:
Phật là tên đẹp nhất, Vượt hơn cả thế gian,
Là tên cha mẹ đặt, Gọi đó là Phật ư?
Thế Tôn nói kệ đáp lại:
Phật thấy đời quá khứ, Như thế thấy vị lai,
Cũng thấy đời hiện tại, Tất cả hành khởi diệt,
Minh trí biết rõ ràng, Điều nên tu đã tu,
Điều nên dứt đã dứt, Vì thế gọi là Phật.
Nhiều kiếp cầu chọn lựa, Thuần khổ, không tạm vui,
Có sanh đều phải diệt, Xa lìa dứt trần cấu,
Nhổ sạch gai kiết sử, Đẳng Giác gọi là Phật.
Đức Phật nói kệ xong, Bà-la-môn ấy nghe lời Phật dạy, vui mừng, tùy hỷ, từ chỗ ngồi đứng dậy và cáo từ.
Tác quyền © 2024 Hội đồng quản trị VNCPHVN.
Chúng tôi khuyến khích các hình thức truyền bá theo tinh thần phi vụ lợi với điều kiện: không được thay đổi nội dung và phải ghi rõ xuất xứ của trang web này.