Viện Nghiên Cứu Phật Học

Tam tạng Thánh điển PGVN 05  »  Kinh Tam tạng Thượng tọa bộ 05»

Kinh Tiểu Bộ Quyển 1
Hòa Thượng THÍCH MINH CHÂU dịch
NGUYÊN TÂM - TRẦN PHƯƠNG LAN

Mục Lục

Phật giáo nguyên thủy/ Kinh tạng Pali/ Kinh Tiểu Bộ Quyển 1/ TRƯỞNG LÃO TĂNG KỆ/ CHƯƠNG I. MỘT KỆ (EKAKANIPĀTA)/ II. PHẨM THỨ HAI (DUTIYAVAGGA)

§18. KỆ NGÔN CỦA TRƯỞNG LÃO SIṄGĀLAPITU (Siṅgālapituttheragāthā)17 (Thag. 4; ThagA. I. 74)

Trong thời đức Phật hiện tại, ngài sanh trong gia đình giàu có ở Sāvatthi, ngài lập gia đình, đặt tên con là Siṅgālaka và tự mình được gọi là Siṅgālapitu (cha của Siṅgāla). Về sau, ngài từ bỏ gia đình và xuất gia. Thế Tôn biết được căn cơ xu hướng của ngài, dạy ngài đề mục thiền quán là bộ xương người. Dùng đề mục này để thiền quán, ngài sống giữa dòng họ Thích-ca ở Suṃsumāragiri, tại khu rừng Bhesakalā. Trong rừng ấy, một thần rừng biết được ngài sẽ chứng được Thánh quả nên nói lên bài kệ này:

18.

Hãy nhìn trong khu rừng,
Một Tỷ-kheo đang sống,
Ngang thân địa đại này,
Ta nghĩ Tỷ-kheo ấy,

Rừng Bhesakalā!
Thừa tự lời Phật dạy,
Tỏa khắp tưởng bộ xương.
Mau đoạn tận dục tham.

Nghe bài kệ này, vị Trưởng lão nghĩ rằng: “Vị thần rừng này muốn ta cố gắng tu tập” nên ngài phát triển thiền quán và chứng quả A-la-hán. Về sau, ngài nhớ lại bài kệ của thần rừng và nói lên lại bài kệ ấy như là lời tuyên bố về chánh trí của mình.

Tham khảo:

17 Bản PTS viết Siṅgālapitā. Bản Tích Lan viết Sigālapitu. Bản CST và Thái Lan viết Siṅgālapitu.

Tác quyền © 2024 Hội đồng quản trị VNCPHVN.

Chúng tôi khuyến khích các hình thức truyền bá theo tinh thần phi vụ lợi với điều kiện: không được thay đổi nội dung và phải ghi rõ xuất xứ của trang web này.