Viện Nghiên Cứu Phật Học

Tam tạng Thánh điển PGVN 05  »  Kinh Tam tạng Thượng tọa bộ 05»

Kinh Tiểu Bộ Quyển 1
Hòa Thượng THÍCH MINH CHÂU dịch
NGUYÊN TÂM - TRẦN PHƯƠNG LAN

Mục Lục

Phật giáo nguyên thủy/ Kinh tạng Pali/ Kinh Tiểu Bộ Quyển 1/ TRƯỞNG LÃO TĂNG KỆ/ CHƯƠNG VI. SÁU KỆ (CHAKKANIPĀTA)

§218. KỆ NGÔN CỦA TRƯỞNG LÃO JENTA, CON CỦA PUROHITA (Purohitaputtajentattheragāthā) (Thag. 45; ThagA. II. 179)

Trong thời đức Phật hiện tại, ngài sanh ra làm con của vị cố vấn tế tự cho vua xứ Kosala và được đặt tên là Jenta. Khi lớn lên, ngài trở thành kiêu mạn với những quyền lợi về sanh, tài sản, địa vị, khinh bỉ những gì đáng phải kính trọng và cứng cỏi trong kiêu hãnh. Một hôm, ngài đến gần bậc Ðạo sư đang thuyết pháp cho một số đông, nghĩ rằng: “Nếu Sa-môn Gotama nói với ta trước, ta sẽ nói và ta không tự ý nói với Sa-môn Gotama.” Thế Tôn không nói với Jenta và Jenta vì lòng kiêu mạn cũng không nói. Sau cùng ngài nêu rõ lý do vì sao ngài đến và Thế Tôn nói với ngài như sau:

An trú triền kiêu mạn,
Hỡi này Bà-la-môn,
Ðiều thiện ông tầm cầu,
Chỉ trên đấy mà thôi,

Thật sự là không tốt,
Nên an trú lợi ích.
Khi ông đến tại đây,
Ông hãy nên an trú.

Jenta nghĩ rằng: “Thế Tôn đã biết tư tưởng của ta”, cảm thấy chấn động mạnh và đảnh lễ chân Thế Tôn. Rồi ngài thưa với bậc Ðạo sư:

Với ai, không nên kiêu?
Với ai, phải tôn trọng?

Với ai, cần cung kính?
Cung kính ai là thiện?

Thế Tôn trả lời:

Với cha và với mẹ,
Với các Bà-la-môn,
Với những vị như vậy,
Cung kính các vị ấy,
Với các bậc La-hán,
An tịnh, không cấu uế,
Khi đạt đến mục tiêu,

Với anh cả với thầy,
Với Sa-môn áo vàng,
Nên cung kính tôn trọng,
Là việc làm tốt lành,
Tịch tịnh và Hữu học,
Mọi kiêu mạn chấm dứt,
Hãy tôn trọng vị ấy.

Với lời dạy này, Jenta chứng được quả Dự lưu, xuất gia và sau một thời gian, chứng quả A-la-hán. Nói lên sự thành công, ngài tuyên bố chánh trí của mình:

423.

Ta say đắm tự kiêu,
Kể cả với quyền lực,
Ta sống kiêu mạn vậy,

Với sanh chủng, tài sản,
Ðịa vị và dung sắc,
Tham đắm và mê say.

424.

Ta quá sức kiêu hãnh,
Si mê, quá tự hào,

Xem không ai bằng ta,
Kiêu căng và cống cao.

425.

Mẹ cha và người khác,
Ta không lễ một ai,

Ðược cung kính tôn trọng,
Kiêu hãnh, không lễ phép.

426.

Thấy lãnh đạo đệ nhất,
Như mặt trời sáng chói,

Tối ưu Ðiều Ngự Sư,
Dẫn đầu chúng Tỷ-kheo.

427.

Gạt bỏ mạn, kiêu hãnh,
Với đầu ta đảnh lễ,

Với tâm thật an lành,
Bậc Tối Thượng chúng sanh.

428.

Quá mạn, ty liệt mạn,
Ngã mạn được chặt đứt,

Từ bỏ, nhổ tận gốc,
Mọi loại mạn tận diệt.

Tác quyền © 2024 Hội đồng quản trị VNCPHVN.

Chúng tôi khuyến khích các hình thức truyền bá theo tinh thần phi vụ lợi với điều kiện: không được thay đổi nội dung và phải ghi rõ xuất xứ của trang web này.