Tam tạng Thánh điển PGVN 05 » Kinh Tam tạng Thượng tọa bộ 05»
Kinh Tiểu Bộ Quyển 1
Hòa Thượng THÍCH MINH CHÂU dịch
NGUYÊN TÂM - TRẦN PHƯƠNG LAN
Phật giáo nguyên thủy/ Kinh tạng Pali/ Kinh Tiểu Bộ Quyển 1/ TRƯỞNG LÃO TĂNG KỆ/ CHƯƠNG IV BỐN KỆ (CATUKANIPĀTA)
§197. KỆ NGÔN CỦA TRƯỞNG LÃO MUDITA (Muditattheragāthā) (Thag. 36; ThagA. II. 132)
Trong thời đức Phật hiện tại, ngài sanh trong một gia đình thường dân ở Kosala và được đặt tên là Mudita. Khi đến tuổi trưởng thành, dòng họ ngài vì một vài nguyên nhân đó bị cho là chống đối nhà vua, Mudita vì quá sợ nhà vua đã bỏ chạy vào rừng và sống gần trú xứ của một Trưởng lão đã chứng quả A-lahán. Thấy ngài quá sợ hãi, Trưởng lão bảo ngài chớ có sợ và trấn an ngài. Ngài hỏi: “Thưa Trưởng lão, mất bao lâu con mới thoát khỏi nguy hiểm này?” Vị A-la-hán trả lời: “Cần khoảng bảy hoặc tám tháng.” Ngài nói: “Con không thể chờ quá lâu, con sẽ xuất gia, xin Trưởng lão hãy nhận con!” Ngài năn nỉ được bảo hộ và vị Trưởng lão cho phép ngài xuất gia. Ngài khởi lòng tin đốivới giáo pháp, không còn sợ hãi nữa và tu tập thiền quán. Chưa chứng được quả A-lahán, ngài nguyện không rời khỏi tinh xá cho đến khi chứng quả và cuối cùng ngài đã thành công. Sau đó, ngài sống trong an lạc giải thoát, các Tỷ-kheo đồng Phạm hạnh hỏi ngài làm sao ngài thành đạt được chí nguyện, ngài nói lên kinh nghiệm của mình trong những bài kệ như sau:
311. |
Ðể cứu mạng sống ta, |
Ta xuất gia tu hành, |
312. |
Dầu thân này hủy hoại, |
Từng miếng thịt tiêu mòn, |
313. |
Ta sẽ không ăn uống, |
Không ra ngoài tinh xá, |
314. |
Hạnh ta sống như vậy, |
Hãy nhìn ta tinh cần, |
14 Xem Thag. v. 224.
Tác quyền © 2024 Hội đồng quản trị VNCPHVN.
Chúng tôi khuyến khích các hình thức truyền bá theo tinh thần phi vụ lợi với điều kiện: không được thay đổi nội dung và phải ghi rõ xuất xứ của trang web này.