Tam tạng Thánh điển PGVN 09 » Kinh Tam tạng Thượng tọa bộ 09»
Kinh Tiểu Bộ Quyển 5
(Khuddaka Nikāya)
Dịch giả: Tỳ-khưu Indacanda
4. HẠNH CỦA [ĐỨC BỒ-TÁT] BHISA (Bhisacariyaṃ)[1]
274. Vào một thời điểm khác nữa, khi Ta ở tại kinh thành của xứ Kāsi, [Ta có] một người em gái và bảy người em trai được sanh ra trong gia đình quý phái [dòng Bà-la-môn].
275. Trong số những người này, Ta đã được sanh ra trước tiên, đạt được pháp trong sạch là sự khiêm tốn. Sau khi nhận thấy sự hiện hữu là nguy hại, Ta đã thỏa thích trong việc xuất gia.
276. Các thân hữu, được mẹ và cha nhắn đến, đồng tâm mời mọc [Ta] bằng các dục lạc: “Bạn hãy duy trì dòng dõi gia tộc.”
277. Lời nào của những người ấy được nói ra về việc đem lại lạc thú trong cuộc sống gia đình, điều ấy đối với Ta được xem tương tợ như lưỡi cày đã được nung đỏ, thô thiển.
278. Khi ấy, họ đã hỏi Ta, kẻ từ khước [cuộc sống gia đình], về nguyện vọng của Ta: “Này bạn, nếu bạn không hưởng thụ các dục thì bạn mong muốn điều gì?”
279. Là người mong muốn điều tốt đẹp, Ta đã nói với họ, những người đang tầm cầu lợi ích [cho Ta] rằng: “Tôi không mong muốn trạng thái người tại gia, tôi thỏa thích trong sự xuất ly.”
280. Sau khi lắng nghe lời nói của Ta, họ đã thuật lại cho cha mẹ [Ta]. Mẹ cha Ta đã nói như vầy: “Này quý vị, tất cả chúng tôi cũng xuất gia.”
281. Cả hai mẹ cha của Ta, người em gái và bảy em trai đã buông bỏ của cải vô số rồi đi vào trong khu rừng lớn.
“Hạnh của [đức Bồ-tát] Bhisa” là phần thứ tư.
[1] Bổn sanh “Các củ sen” (Bhisajātakaṃ), số 488, TTPV, tập 32. (ND)
Tác quyền © 2024 Hội đồng quản trị VNCPHVN.
Chúng tôi khuyến khích các hình thức truyền bá theo tinh thần phi vụ lợi với điều kiện: không được thay đổi nội dung và phải ghi rõ xuất xứ của trang web này.