Viện Nghiên Cứu Phật Học

I. SỰ TOÀN HẢO VỀ BỐ THÍ
(DĀNAPĀRAMITĀ)


     

10. HẠNH CỦA CON THỎ HIỀN TRÍ (Sasapaṇḍitacariyaṃ)

 

125. Vào một thời điểm khác nữa, khi Ta là con thỏ lang thang ở trong rừng, có thức ăn là cỏ, lá cây, rau cải và quả củ. Ta lánh xa việc hãm hại các kẻ khác.

126. Lúc bấy giờ, có một con khỉ, một con chó rừng, một con rái cá nhỏ, và Ta sống trong cùng một khu vực, gặp gỡ nhau sáng chiều.

127. Ta giảng dạy cho chúng về các hành động lành dữ: “Các ngươi hãy xa lìa các điều ác, các ngươi hãy gắn bó với các việc thiện.”

128. Sau khi nhìn thấy mặt trăng đã tròn vào ngày trai giới, tại nơi ấy Ta đã chỉ bảo chúng rằng: “Hôm nay là ngày trai giới.”

129. Các ngươi hãy chuẩn bị những tặng phẩm để bố thí đến bậc xứng đáng được dâng cúng. Sau khi đã bố thí tặng phẩm đến bậc xứng đáng được dâng cúng, các ngươi hãy thực hành ngày trai giới.”

130. Chúng đã nói với Ta rằng: “Sādhu, lành thay!” Rồi tùy theo khả năng, tùy theo sức lực, sau khi chuẩn bị các tặng phẩm chúng đã đi tìm bậc xứng đáng được dâng cúng.

131. Ta đã ngồi xuống và suy nghĩ về tặng phẩm thích hợp với bậc xứng đáng được dâng cúng: “Nếu Ta đạt được một bậc xứng đáng được dâng cúng thì tặng phẩm của Ta sẽ là gì?

132. Ta không có mè, đậu xanh, đậu tây, gạo hay bơ. Ta sống bằng cỏ nhưng bố thí cỏ là không thể được.”

133. Nếu có người là bậc xứng đáng được dâng cúng đi đến nơi Ta để khất thực, Ta sẽ cúng dường bản thân của mình; người ấy sẽ không [phải] ra đi mà không có gì.

134. Biết được ý định của Ta, [Chúa trời] Sakka với dáng vóc của vị Bà-la-môn đã đi đến chỗ ngụ của Ta nhằm việc xác định việc bố thí của Ta.

135. Khi nhìn thấy vị ấy, Ta đã hớn hở nói lên điều này: “Quả thật là tốt đẹp về việc ông đã đi đến chỗ tôi vì nguyên nhân thực phẩm.

136. Hôm nay, tôi sẽ biếu ông tặng phẩm cao quý chưa từng được bố thí trước đây. Ông là con người thành tựu giới đức nên việc hãm hại kẻ khác là không thích hợp đối với ông.

137. Ông hãy đi đến và đốt lên ngọn lửa. Hãy đem lại nhiều cây củi. Tôi sẽ nướng chín bản thân. Ông sẽ thọ thực vật đã được nấu chín.”

138. Vị ấy, với tâm ý mừng rỡ [nói rằng]: “Sādhu, lành thay!”, rồi đã đem lại nhiều cây củi đốt lên đống lửa lớn và đã tạo nên một cụm than hồng.

139. Vị ấy đã đốt lên ngọn lửa ở tại nơi ấy và ngọn lửa ấy đã mau chóng trở nên mãnh liệt như thế. Sau khi rủ sạch các chi thể bị lấm bụi,[1] Ta đã tiến vào một bên [đống lửa].

140. Khi đống cây củi to lớn đã phát cháy bùng lên mạnh mẽ, Ta đã nhảy lên và rơi vào ở chính giữa ngọn lửa.

141. Giống như bất cứ ai đã đi vào trong làn nước mát lạnh thì được dịu đi nỗi bực bội và cơn phiền muộn [của mình] đồng thời làm sanh khởi[2] sự hứng thú và phỉ lạc.

142. Tương tợ y như thế, khi Ta đi vào ngọn lửa đang cháy rực, tất cả nỗi bực bội đã được dịu đi, tợ như [đi vào] làn nước mát lạnh vậy.

143. Ta đã bố thí đến vị Bà-la-môn hết thảy toàn bộ thân thể gồm có lớp da ngoài, da trong, thịt, gân, xương và cơ tim.

“Hạnh của con thỏ hiền trí” là phần thứ mười.

144. Bà-la-môn Akitti, Saṅkha, Dhañanjaya vua xứ Kuru, đức Vua Mahāsudassana, Bà-la-môn Mahāgovinda.

145. Nimi, Hoàng tử Canda, Sivi, Vessantara và con thỏ chính là Ta vào lúc bấy giờ, và là người đã bố thí những tặng phẩm cao quý.

146. Những hạnh này là những phần cơ bản của sự bố thí. Những hạnh này là các sự toàn hảo của sự bố thí. Sau khi bố thí mạng sống đến người cầu xin, Ta đã làm đầy đủ sự toàn hảo [về bố thí] này.

147. Sau khi nhìn thấy người đi đến gần để khất thực, Ta đã xả bỏ bản thân mình. Không có ai bằng Ta về sự bố thí; đây là sự toàn hảo về bố thí của Ta.

Dứt phần sự toàn hảo về bố thí.

 

Chú thích :

[1] Nếu có các chúng sanh ở trong bộ lông thì “chớ để chúng bị chết”, [nghĩ thế] ta đã rúng rẩy các phần thân thể đang bị lấm bụi của ta 3 lần (CpA. 106).

[2] Deti được giải thích là uppādeti (làm sanh khởi) (CpA. 107).

Tác quyền © 2024 Hội đồng quản trị VNCPHVN.

Chúng tôi khuyến khích các hình thức truyền bá theo tinh thần phi vụ lợi với điều kiện: không được thay đổi nội dung và phải ghi rõ xuất xứ của trang web này.