Tam tạng Thánh điển PGVN 03 » Tam tạng Thượng Tọa bộ 03 »
Kinh Tương Ưng Bộ
HT. Thích Minh Châu dịch
Phật giáo nguyên thuỷ/ Kinh Tạng Pali/ Kinh Tương Ưng Bộ// III. THIÊN UẨN/ 22. TƯƠNG ƯNG UẨN NĂM MƯƠI KINH CUỐI/ XIII. PHẨM VÔ MINH
X. KINH KOṬṬHIKA THỨ BA (Tatiyakoṭṭhikasutta) (S. III. 176)
135. Nhân duyên như trên. Ngồi xuống một bên, Tôn giả Sāriputta nói với Tôn giả Koṭṭhika:
– “Vô minh, vô minh”, thưa Hiền giả Koṭṭhika, được nói đến như vậy. Và thế nào là vô minh, thưa Hiền giả? Cho đến như thế nào được gọi là vô minh?
– Ở đây, này Hiền giả, kẻ vô văn phàm phu không biết rõ sắc, không biết rõ sắc tập khởi, không biết rõ sắc đoạn diệt, không biết rõ con đường đưa đến sắc đoạn diệt.
... thọ... tưởng... hành... không biết rõ thức, không biết rõ thức tập khởi, không biết rõ thức đoạn diệt, không biết rõ con đường đưa đến thức đoạn diệt.
Như vậy, này Hiền giả, được gọi là vô minh. Cho đến như vậy, được gọi là vô minh.
Khi được nói vậy, Tôn giả Sāriputta nói với Tôn giả Koṭṭhika:
– “Minh, minh”, thưa Hiền giả Koṭṭhika, được nói đến như vậy. Thế nào là minh, thưa Hiền giả? Cho đến như thế nào được gọi là minh?
– Ở đây, này Hiền giả, vị đa văn Thánh đệ tử biết rõ sắc, biết rõ sắc tập khởi, biết rõ sắc đoạn diệt, biết rõ con đường đưa đến sắc đoạn diệt.
... thọ... tưởng... hành... biết rõ thức, biết rõ thức tập khởi, biết rõ thức đoạn diệt, biết rõ con đường đưa đến thức đoạn diệt.
Như vậy, này Hiền giả, được gọi là minh. Cho đến như vậy được gọi là minh.
Tác quyền © 2024 Hội đồng quản trị VNCPHVN.
Chúng tôi khuyến khích các hình thức truyền bá theo tinh thần phi vụ lợi với điều kiện: không được thay đổi nội dung và phải ghi rõ xuất xứ của trang web này.