Viện Nghiên Cứu Phật Học

Phật giáo nguyên thuỷ/ Kinh Tạng Pali/ Kinh Tương Ưng Bộ// I. THIÊN CÓ KỆ/ 10. TƯƠNG ƯNG DẠ-XOA

VIII. KINH SUDATTA (Sudattasutta) (S. I. 210)
242. Một thời, Thế Tôn ở Rājagaha (Vương Xá), tại rừng Sīta.

Lúc bấy giờ, cư sĩ Anāthapiṇḍika (Cấp Cô Độc) đã đến Rājagaha để làm một vài công việc.

Cư sĩ Anāthapiṇḍika được nghe đức Phật đã ra đời và muốn đến yết kiến Thế Tôn.

Rồi cư sĩ Anāthapiṇḍika suy nghĩ: “Nay không phải thời để yết kiến Thế Tôn. Ngày mai mới phải thời ta đến yết kiến Thế Tôn.” Như vậy với ý nghĩ đi yết kiến đức Phật, ông Anāthapiṇḍika nằm ngủ. Trong đêm, ông ấy thức dậy ba lần, tưởng rằng trời đã sáng.

Rồi cư sĩ Anāthapiṇḍika đi đến cửa nghĩa địa (sīvathika), và có những phi nhân mở cửa.

Và khi ông ra khỏi thành phố, ánh sáng biến mất và bóng tối hiện ra. Ông sợ hãi, hoảng hốt, lông tóc dựng ngược và muốn đi trở về.

Rồi dạ-xoa Sīvaka ẩn hình, lên tiếng như sau:

Trăm voi và trăm ngựa, 
Trăm xe do ngựa kéo,
Cả trăm ngàn thiếu nữ, 
Được trang sức bông tai, 
Không bằng phần mười sáu, 
Một bước đi tới này.
Cư sĩ, hãy tiến tới! 
Cư sĩ, hãy tiến tới! 
Tiến tới, tốt đẹp hơn, 
Chớ có lui, thối bước!

Rồi với Anāthapiṇḍika, bóng tối biến mất, ánh sáng hiện ra, và sợ hãi, hoảng hốt, lông tóc dựng ngược đã khởi lên được dịu hẳn xuống.

Lần thứ hai... (như trên)...

Lần thứ ba, với Anāthapiṇḍika, ánh sáng biến mất, bóng tối hiện ra, và sợ hãi, hoảng hốt, lông tóc dựng ngược khởi lên. Và Anāthapiṇḍika muốn trở lui. Lần thứ ba, dạ-xoa Sīvaka ẩn hình lên tiếng như sau:

Trăm voi và trăm ngựa, 
Trăm xe do ngựa kéo,
Cả trăm ngàn thiếu nữ, 
Được trang sức bông tai, 
Không bằng phần mười sáu, 
Một bước đi tới này.
Cư sĩ, hãy tiến tới! 
Cư sĩ, hãy tiến tới! 
Tiến tới, tốt đẹp hơn, 
Chớ có lui, thối bước!

Rồi với Anāthapiṇḍika, bóng tối biến mất, ánh sáng hiện ra và sợ hãi, hoảng hốt, lông tóc dựng ngược đã khởi lên được dịu bớt.

Rồi Anāthapiṇḍika đi đến rừng Sīta, đi đến Thế Tôn.

Lúc bấy giờ, Thế Tôn thức dậy vào lúc đêm vừa mãn và đang đi kinh hành ngoài trời.

Thế Tôn thấy Anāthapiṇḍika từ xa đi đến; khi thấy vậy, từ chỗ kinh hành đi xuống và ngồi trên chỗ đã soạn sẵn. Sau khi ngồi, Thế Tôn nói với cư sĩ Anāthapiṇḍika:

– Hãy đến đây, Sudatta!

Rồi cư sĩ Anāthapiṇḍika nghĩ: “Thế Tôn kêu tên ta”, rồi cúi đầu đảnh lễ chân Thế Tôn và bạch Thế Tôn:

– Bạch Thế Tôn, Thế Tôn ngủ có an lạc chăng?

[Thế Tôn:]

Bà-la-môn tịch tịnh, 
Luôn luôn ngủ an lạc, 
Không đèo bồng dục vọng, 
Thanh lương, không sanh y, 
Mọi ái trước đoạn diệt, 
Tâm khổ não điều phục, 
Tịch tịnh, ngủ an lạc, 
Tâm tư đạt hòa bình.

Tác quyền © 2024 Hội đồng quản trị VNCPHVN.

Chúng tôi khuyến khích các hình thức truyền bá theo tinh thần phi vụ lợi với điều kiện: không được thay đổi nội dung và phải ghi rõ xuất xứ của trang web này.