Viện Nghiên Cứu Phật Học

Phật giáo nguyên thuỷ/ Kinh Tạng Pali/ Kinh Tương Ưng Bộ// I. THIÊN CÓ KỆ/ 6.TƯƠNG ƯNG PHẠM THIÊN/ I. PHẨM THỨ NHẤT

IV. KINH PHẠM THIÊN BAKA (Bakabrahmasutta) (S. I. 142)
175. Như vầy tôi nghe.

Một thời, Thế Tôn ở Sāvatthi, Jetavana, tại vườn ông Anāthapiṇḍika.

Lúc bấy giờ, Phạm thiên Baka9 khởi lên ác tà kiến như sau: “Đây là thường. Đây là thường hằng. Đây là thường trú. Đây là viên mãn. Đây là bất động. Đây là không sanh, không già, không chết, không diệt, không khởi. Và ngoài đây ra, không có một pháp giải thoát nào khác.”

Rồi Thế Tôn, với tâm tư của mình, biết được tâm tư của Phạm thiên Baka. Như lực sĩ duỗi cánh tay đang co lại, hay co lại cánh tay đang duỗi ra; cũng vậy, Ngài biến mất ở Jetavana (Thắng Lâm) và hiện ra ở Phạm thiên giới ấy.

Phạm thiên Baka thấy Thế Tôn từ xa đi đến, thấy vậy liền bạch Thế Tôn:

– Hãy đến đây, Tôn giả! Đón chào mừng Tôn giả! Thưa Tôn giả, đã từ lâu Tôn giả tạo ra cơ hội này, tức là đến đây. Thưa Tôn giả, đây là thường. Đây là thường hằng. Đây là thường trú. Đây là viên mãn. Đây là bất động. Đây là không sanh, không già, không chết, không diệt, không khởi. Và ngoài đây ra, không có một pháp giải thoát nào khác hơn.

Được nghe nói vậy, Thế Tôn nói với Phạm thiên Baka:

– Ông thật là vô minh, này Phạm thiên Baka! Ông thật là vô minh, này Phạm thiên Baka! Ở đây, cái vô thường lại nói là thường. Cái không thường hằng lại nói là thường hằng. Cái không thường trú lại nói là thường trú. Cái không viên mãn lại nói là viên mãn. Cái không bất động lại nói là bất động. Và ở đây có sanh, có già, có chết, có diệt, có khởi; lại nói ở đây không sanh, không già, không chết, không diệt, không khởi. Và có pháp giải thoát khác nữa, lại nói là không có pháp giải thoát nào khác.

[Baka:]

Này Ngài Gotama,
Bảy hai công đức nghiệp, 
Chúng ta ngự thế giới, 
Chinh phục sanh và già, 
Đây đời sống cuối cùng, 
Thâm hiểu Thánh Vệ-đà, 
Đạt được Phạm thiên vị, 
Nhiều người lễ bái10 ta.

[Thế Tôn:]

Ngắn thay đời sống này, 
Thọ mạng đâu có dài, 
Chỉ có ông, Baka, 
Nghĩ rằng thọ mạng dài. 
Ta biết thọ mạng ông, 
Này Brahmā như vậy,
Khoảng trăm ngàn năm dư.11 

[Baka:]

Nếu Ngài là Thế Tôn, 
Thấy được sự bất tận, 
Ngài vượt qua, chinh phục, 
Sanh già và sầu muộn, 
Giới hạnh thuở xưa ấy,
Nào ích gì cho con, 
Hãy nói lên cho con, 
Để con biết rõ ràng.

[Thế Tôn:]

Có khá đông, nhiều người, 
Khát nước và nhiệt não, 
Quá khứ ông cho uống,
Và cứu độ nhiều người. 
Chính giới ấy, hạnh ấy 
Của ông trong thời xưa, 
Như kẻ ngủ được thức, 
Ta có nhớ như vậy.

Tại bờ sông Sơn Dương, 
Khi quần chúng bị bắt, 
Ông giải thoát cho họ, 
Ông dắt trốn kẻ tù. 
Chính giới ấy, hạnh ấy, 
Của ông trong thời xưa, 
Như kẻ ngủ được thức, 
Ta có nhớ như vậy.

Khi giữa dòng sông Hằng, 
Có thuyền bị công hãm, 
Bởi loại rắn bạo ngược, 
Muốn nuốt sống loài người, 
Với sức mạnh thần lực, 
Ông chinh phục, giải cứu. 
Chính giới ấy, hạnh ấy, 
Của ông trong thời xưa, 
Như kẻ ngủ được thức, 
Ta có nhớ như vậy.

Ta với tên Kappa, 
Một thời đệ tử ông, 
Ta được ông xác nhận, 
Bậc thông minh trí tuệ. 
Chính giới ấy, hạnh ấy, 
Của ông trong thời xưa, 
Như kẻ ngủ được thức, 
Ta có nhớ như vậy.

[Baka:]

Chắc chắn Ngài được biết, 
Thọ sanh con như vậy, 
Ngài cũng biết người khác, 
Vì Ngài, bậc Giác Ngộ. 
Như vậy oai đức Ngài, 
Chói sáng là như vậy, 
Hào quang Ngài sáng chói, 
An trú Phạm thiên giới.

Tham chiếu:
9 Xem M. I. 328.
10 Asmābhijappanti: Chắp tay hướng về chúng tôi, tán thán và mong được như chúng tôi.
11 Nirabbuda: Một con số rất lớn.

 

Tác quyền © 2024 Hội đồng quản trị VNCPHVN.

Chúng tôi khuyến khích các hình thức truyền bá theo tinh thần phi vụ lợi với điều kiện: không được thay đổi nội dung và phải ghi rõ xuất xứ của trang web này.