Tam tạng Thánh điển PGVN 03 » Tam tạng Thượng Tọa bộ 03 »
Kinh Tương Ưng Bộ
HT. Thích Minh Châu dịch
Phật giáo nguyên thuỷ/ Kinh Tạng Pali/ Kinh Tương Ưng Bộ// I. THIÊN CÓ KỆ/ 5. TƯƠNG ƯNG TỶ-KHEO-NI
I. KINH ĀḶAVIKĀ (Āḷavikāsutta) (S. I. 128)
162. Như vầy tôi nghe.
Một thời, Thế Tôn ở Sāvatthi, Jetavana, tại vườn ông Anāthapiṇḍika.
Tỷ-kheo-ni Āḷavikā, vào buổi sáng, đắp y, cầm y bát, đi vào Sāvatthi để khất thực. Khất thực ở Sāvatthi xong, sau bữa ăn, trên đường trở về, Tỷ-kheo-ni đi đến rừng Andha để tìm sự yên tĩnh viễn ly.
Ác ma muốn làm Tỷ-kheo-ni Āḷavikā run sợ, hoảng sợ, lông tóc dựng ngược, muốn nàng từ bỏ yên tĩnh viễn ly, nên đi đến Tỷ-kheo-ni Āḷavikā và nói lên bài kệ:
Đời không có xuất ly,
Sống viễn ly làm gì?
Hãy trọn hưởng dục lạc,
Chớ hối hận về sau!
Tỷ-kheo-ni Āḷavikā suy nghĩ: “Ai đã nói lên bài kệ này? Người hay không phải người?”
Tỷ-kheo-ni Āḷavikā suy nghĩ: “Chính Ác ma muốn làm ta run sợ, hoảng sợ, lông tóc dựng ngược, muốn làm ta từ bỏ yên tĩnh viễn ly nên đã nói lên bài kệ đó.”
Tỷ-kheo-ni Āḷavikā biết được: “Đấy là Ác ma”, liền nói lên bài kệ:
Ở đời có xuất ly,1
Nhờ trí tuệ, ta chứng.
Này bà con phóng dật,2
Biết sao được pháp ấy?3
Ái dục như kiếm thương,
Đài chém đầu các uẩn.
Điều ông gọi dục lạc,
Ta gọi là bất lạc.
Rồi Ác ma biết được: “Tỷ-kheo-ni Āḷavikā đã biết ta”, buồn khổ, thất vọng, liền biến mất tại chỗ ấy.
Tham chiếu:
1 SA. I. 189: Nissaraṇanti nibbānaṃ (Niết-bàn).
2 Xem S. I. 122 (kinh 160 ở trước).
3 Padaṃ: Con đường và đích đến.
Tác quyền © 2024 Hội đồng quản trị VNCPHVN.
Chúng tôi khuyến khích các hình thức truyền bá theo tinh thần phi vụ lợi với điều kiện: không được thay đổi nội dung và phải ghi rõ xuất xứ của trang web này.