Tam tạng Thánh điển PGVN 03 » Tam tạng Thượng Tọa bộ 03 »
Kinh Tương Ưng Bộ
HT. Thích Minh Châu dịch
Phật giáo nguyên thuỷ/ Kinh Tạng Pali/ Kinh Tương Ưng Bộ// I. THIÊN CÓ KỆ/ 4. TƯƠNG ƯNG ÁC MA/ I. PHẨM THỨ NHẤT
I. KINH KHỔ HẠNH (Tapokammasutta)1 (S. I. 103)
137. Như vầy tôi nghe.
Một thời, Thế Tôn ở Uruvelā bên bờ sông Nerañjarā, dưới gốc cây Ajapāla Nigrodha, khi Ngài vừa giác ngộ.
Rồi Thế Tôn, trong khi thiền tịnh độc cư, tư tưởng sau đây được khởi lên: “Thật sự Ta được giải thoát khỏi khổ hạnh ấy. Tốt lành thay, thật sự Ta được giải thoát khỏi khổ hạnh không liên hệ đến lợi ích ấy! Tốt lành thay, Ta kiên trì, chánh niệm, chứng đạt Bồ-đề!”
Rồi Ác ma, với tâm tư của mình biết được tâm tư của Thế Tôn, liền đi đến Thế Tôn; sau khi đến nói lên bài kệ này với Thế Tôn:
Từ bỏ pháp khổ hạnh,
Giúp thanh niên trong sạch,
Không tịnh, nghĩ mình tịnh,
Đi ngược thanh tịnh đạo.
Rồi Thế Tôn biết được: “Đây là Ác ma”, liền nói lên bài kệ với Ác ma:
Biết được pháp khổ hạnh,
Được xem là bất tử,2
Pháp ấy không lợi ích,
Không đem lợi ích nào,
Như chèo và bánh lái,
Chiếc thuyền trên đất cạn.3
Giới, Định và Trí tuệ,
Con đường hướng Chánh giác,
Ta tu tập hạnh ấy,
Đạt được tối thắng tịnh.
Này kẻ Tử ma kia,4
Ông bị bại trận rồi.
Rồi Ác ma biết được: “Thế Tôn đã biết ta, Thiện Thệ đã biết ta”, buồn khổ, thất vọng, liền biến mất tại chỗ ấy.
Tham chiếu:
1 Bản tiếng Anh của PTS: Penance and Works, nghĩa là Khổ hạnh và nghiệp.
2 Chú giải viết là Amaraṃ thế cho Aparaṃ. Tu khổ hạnh để được bất tử.
3 Ngài Buddhaghosa viết là Dhammani, dịch là khu rừng không có nước. Phiyāritta: Chèo và bánh lái.
4 Xem S. I. 71 (kinh 115 ở trước).
Tác quyền © 2024 Hội đồng quản trị VNCPHVN.
Chúng tôi khuyến khích các hình thức truyền bá theo tinh thần phi vụ lợi với điều kiện: không được thay đổi nội dung và phải ghi rõ xuất xứ của trang web này.