Viện Nghiên Cứu Phật Học

Tam tạng Thánh điển PGVN 05  »  Kinh Tam tạng Thượng tọa bộ 05»

Kinh Tiểu Bộ Quyển 1
Hòa Thượng THÍCH MINH CHÂU dịch
NGUYÊN TÂM - TRẦN PHƯƠNG LAN

Mục Lục

Phật giáo nguyên thủy/ Kinh tạng Pali/ Kinh Tiểu Bộ Quyển 1/ CHUYỆN NGẠ QUỶ/ II. PHẨM UBBARĪ

§22. CHUYỆN NGẠ QUỶ MẸ CỦA UTTARA

(Uttaramātupetivatthu) (Pv. 29; PvA. 140)

Sau khi bậc Ðạo sư diệt độ, vào thời Ðại hội kết tập kinh điển đầu tiên đang diễn tiến, Tôn giả Mahākaccāyana10 (Ðại Ca-chiên-diên) cùng mười hai Tỷ- kheo đang cư trú trong khu rừng nọ gần Kosambī (Kiều-thưởng-di).

Thời ấy Uttara, vị nam tử thừa kế của vị quốc sư triều Vua Udena, đang cùng những thợ mộc đi tìm gỗ để sửa nhà và được Trưởng lão này thuyết pháp. Về sau, Uttara thường cúng dường vị ấy thực phẩm và xây tặng vị ấy một thảo am. Song bà mẹ của Uttara căm hận những việc cúng dường ấy. Bà bảo:

– Ta mong bất cứ thức ăn uống nào con cúng các Sa-môn mà ta không đồng ý đều trở thành máu cho con uống ở đời sau.

Tuy thế, vào ngày cúng dường am thất, bà cho phép tặng một bó lông đuôi công. Khi từ trần, bà tái sanh làm nữ ngạ quỷ và do đã cúng dường một bó lông  đuôi công ấy, nữ ngạ quỷ có mái tóc đen thật dài, uốn lượn óng ả rất đẹp và dài tha thướt.

Bất cứ khi nào nữ ngạ quỷ bước xuống, tự nhủ: “Ta sẽ uống nước sông Hằng” thì dòng sông trở thành máu đỏ. Sau khi đã đi lang thang suốt năm mươi năm bị đói khát giày vò, ngày kia, nữ ngạ quỷ chợt thấy Trưởng lão Kaṅkhārevata ngồi nghỉ trưa bên bờ sông Hằng.

Cuộc đối thoại này tiếp theo sau hai vần kệ đầu của chư vị kết tập kinh điển:

331.
Khi một Tỷ-kheo đến nghỉ trưa,
Và ngồi trên bến nước Hằng Hà,
Gần người nữ quỷ hình ghê rợn,
Dáng điệu rụt rè, tiến bước ra.
332.
Mái tóc quỷ nương ấy thật dài,
Thả ra chấm đất được buông lơi,
Che thân bằng các chùm tóc ấy,
Nữ quỷ thưa Tôn giả chuyện đời.
[Nữ ngạ quỷ:]
333.
Năm mươi năm đã giã từ trần,
Con chẳng biết gì thức uống ăn,
Tôn giả cho con xin chút nước,
Hiện con đang khát nước muôn phần.
[Tỷ-kheo:]
334.
Ðây dòng nước mát của sông Hằng,
Chảy xuống từ miền núi Tuyết Sơn,
Hãy lấy nước kia và uống gấp,
Sao ngươi xin nước ở trên dòng?
[Nữ ngạ quỷ:]
335.
Tôn giả, xin thưa nếu chính con,
Tự tay lấy nước ở dòng sông,
Nước liền thành máu và vì thế,
Con khẩn cầu Ngài chút nước trong.
[Tỷ-kheo:]
336.
Ngày xưa đã phạm ác hạnh nào,
Do khẩu, ý, thân đã phạm vào,
Từ nghiệp quả gì tay ấy chạm,
Nước sông Hằng hóa máu vì sao?
[Nữ ngạ quỷ:]
337.
Nam tử của con, Uttara,
Xưa vốn là cư sĩ tại gia,
Ðem cúng các Sa-môn thực phẩm,
Con không muốn, mắng Uttara.
338.
Nó đã đem dâng áo cà-sa,
Đồ dùng, vật thực và sàng tọa.
Lòng con bực bội, con phỉ báng,
Cũng bởi xan tham, con thốt ra:
339.
“Những gì ngươi cúng đến Sa-môn,
Y áo, thức ăn và vật dụng,
Cả luôn sàng tọa, nơi ngơi nghỉ,
Tất cả ta đều không muốn dâng.
340.
Uttara thứ ấy ta cầu,
Thành máu cho ngươi ở kiếp sau.”
Do nghiệp quả này tay chạm phải,
Nước sông Hằng hóa máu từ lâu.
Khi ấy, Tôn giả Revata cúng dường nước lên Tăng chúng và hồi hướng công đức cho nữ ngạ quỷ. Sau đó, Tôn giả đi khất thực và khi đã nhận được thức ăn, Tôn giả cúng dường chư Tăng. Rồi Tôn giả lấy một ít giẻ rách từ đống rác, rửa sạch phơi khô xong, Tôn giả may thành y và cúng dường Tăng chúng.
Nhờ vậy, nữ ngạ quỷ thọ hưởng thiên lạc, liền trình với vị Trưởng lão sự việc cùng bày tỏ niềm hạnh phúc thần tiên mà nó đã đạt được.
Tham khảo:
10 Còn được viết là Mahākaccāna.

Tác quyền © 2024 Hội đồng quản trị VNCPHVN.

Chúng tôi khuyến khích các hình thức truyền bá theo tinh thần phi vụ lợi với điều kiện: không được thay đổi nội dung và phải ghi rõ xuất xứ của trang web này.