Tam tạng Thánh điển PGVN 05 » Kinh Tam tạng Thượng tọa bộ 05»
Kinh Tiểu Bộ Quyển 1
Hòa Thượng THÍCH MINH CHÂU dịch
NGUYÊN TÂM - TRẦN PHƯƠNG LAN
Phật giáo nguyên thủy/ Kinh tạng Pali/ Kinh Tiểu Bộ Quyển 1/ TRƯỞNG LÃO NI KỆ/ CHƯƠNG VI. SÁU KỆ (CHAKKANIPĀTA)
Trong thời đức Phật hiện tại, các cô gái đến tuổi trưởng thành trong những gia đình khá giả tại nhiều chỗ khác nhau, lấy chồng, có con, sống lo việc bếp núc trong gia đình. Họ đều chịu sự đau khổ khi con của họ bị chết. Rồi họ đi tìm đến Paṭācārā, đảnh lễ cô, ngồi xuống một bên và nói cho cô biết nỗi đau khổ của họ. Paṭācārā, làm cho họ vơi bớt sự đau khổ, nói lên những bài kệ như sau:
127.
Cô không biết con đường,
Nó đến hay nó đi,
Từ đâu hữu tình đến,
Cô lại khóc: “Con tôi.”
128.
Và khi biết con đường,
Nó đến hay nó đi,
Cô khóc nó làm gì,
Pháp hữu tình là vậy!
129.
Không có ai yêu cầu,
Từ chỗ kia, nó đến,
Không có ai cho phép,
Từ chỗ này, nó đi,
Từ đâu, nó đến đây,
Ðược sống bấy nhiêu ngày!
130.
Từ chỗ này, nó đến,
Từ chỗ kia, nó đi,
Nó đến một con đường,
Nó đi một con đường,
Mạng chung, hình sắc người,
Luân hồi, nó sẽ đi.
Ðến vậy, đi như kia,
Ở đây, khóc than gì?
Sau khi nghe cô giảng, họ đều cảm thấy dao động và xin xuất gia dưới sự hướng dẫn của Paṭācārā. Sau khi tinh cần triển khai thiền quán, họ chứng đạt được quả A-la-hán với pháp tín thọ, nghĩa tín thọ. Suy tư trên quả chứng của mình, các vị ấy lặp lại bài kệ giáo hóa của Paṭācārā và cộng thêm những bài kệ của chính mình như sau:
131.
Cây tên khó thấy được,
Từ tim ta nhổ lên,
Cô diệt sầu vì con,
Sầu ấy ám ảnh ta.1
132.
Nay cây tên được nhổ,
Không dục cầu, tịch tịnh,
Ta quy y Ẩn sĩ,
Phật,Pháp và chúng Tăng.2
Về sau, năm trăm Tỷ-kheo-ni này rất giỏi về lời dạy của Paṭācārā, nên họ được gọi theo tên của Paṭācārā
Chú thích:
1 Xem Thīg. v. 52.
2 Xem Thīg. v. 53.
Tác quyền © 2024 Hội đồng quản trị VNCPHVN.
Chúng tôi khuyến khích các hình thức truyền bá theo tinh thần phi vụ lợi với điều kiện: không được thay đổi nội dung và phải ghi rõ xuất xứ của trang web này.