Viện Nghiên Cứu Phật Học

Phật giáo nguyên thủy/ Kinh tạng Pali/ Kinh Tăng Chi Bộ/Chương VIII Tám Pháp (Aṭṭhakanipāta)/II. Phẩm Lớn (Mahāvagga)

VI. KINH SỨ GIẢ (Dūteyyasutta) (A. IV. 196)

    16. Thành tựu tám pháp, này các Tỷ-kheo, một Tỷ-kheo xứng đáng đi làm sứ giả. Thế nào là tám?

 đây, này các Tỷ-kheo, Tỷ-kheo  người nghe  khiến người khác nghe, học và khiến người khác thọ trì, biết và khiến người khác biết, thiện xảo trong vấn đề thích hợp và không thích hợp [hay vấn đề kinh điển hay không kinh điển], không phải là người ưa cãi nhau.

Thành tựu tám pháp này, này các Tỷ-kheo, một Tỷ-kheo xứng đáng đi làm sứ giả.

Thành tựu tám pháp này, này các Tỷ-kheo, Sāriputta xứng đáng đi làm sứ giả. Thế nào là tám?

 đây, này các Tỷ-kheo, Sāriputta  người nghe  khiến người khác nghe, học và khiến người khác thọ trì, biết và khiến người khác biết, thiện xảo trong vấn đề thích hợp và không thích hợp, không phải là người ưa cãi nhau.

Thành tựu tám pháp này, này các Tỷ-kheo, Sāriputta xứng đáng đi làm sứ giả.

Với ai không run sợ, 

Đến hội chúng bạo ngôn, 

Không quên lời đã học,

Không che giấu giáo pháp, Không nói lời nghi hoặc,21 

Được hỏi không phẫn nộ, 

Vị Tỷ-kheo như vậy, 

Xứng đáng đi sứ giả.

Tham khảo

21 Asandiddhañca. AA. IV. 106: Asandiddhanti nissandehaṃ vigatasaṃsayaṃ (“Không nghi hoặc” nghĩa là [lời nói] không đưa đến sự nghi ngờ).

Tác quyền © 2024 Hội đồng quản trị VNCPHVN.

Chúng tôi khuyến khích các hình thức truyền bá theo tinh thần phi vụ lợi với điều kiện: không được thay đổi nội dung và phải ghi rõ xuất xứ của trang web này.