Viện Nghiên Cứu Phật Học

Phật giáo nguyên thủy/ Kinh tạng Pali/ Kinh Tăng Chi Bộ/ CHƯƠNG VII BẢY PHÁP (SATTAKANIPĀTA)/ IV. PHẨM CHƯ THIÊN (DEVATĀVAGGA)

VII. KINH VÔ NGẠI GIẢI THỨ NHẤT (Paṭhamapaṭisambhidāsutta) (A. IV. 32)

38. Thành tựu bảy pháp, này các Tỷ-kheo, vị Tỷ-kheo không bao lâu, tự mình với thắng trí chứng ngộ, chứng đạt và an trú bốn vô ngại giải.47 Thế nào là bảy?

Ở đây, này các Tỷ-kheo, vị Tỷ-kheo: Khi nào tâm thụ động, như thật rõ biết: “Đây là tâm ta thụ động”; Khi nào tâm muội lược,48 như thật rõ biết: “Nội tâm ta muội lược”; Khi nào tâm tán loạn hướng ngoại, như thật rõ biết: “Tâm ta tán loạn hướng ngoại”; Vị ấy nhận thức được các thọ khởi lên, nhận thức được các thọ an trú, nhận thức được các thọ đi đến tiêu diệt; Nhận thức được các tưởng khởi lên, nhận thức được các tưởng an trú, nhận thức được các tưởng tiêu diệt; Nhận thức được các tầm khởi lên, nhận thức được các tầm an trú, nhận thức được các tầm tiêu diệt; Đối với các pháp thích hợp hay không thích hợp, đối với các pháp hạ liệt hay thù thắng, đối với các pháp dự phần đen hay dự phần trắng, vị ấy khéo nắm giữ tướng, khéo tác ý, khéo thọ trì, khéo thể nhập với trí tuệ.

Thành tựu bảy pháp này, này các Tỷ-kheo, vị Tỷ-kheo không bao lâu, tự mình với thắng trí chứng ngộ, chứng đạt và an trú bốn vô ngại giải.

Tham khảo

47 Paṭisambhidā. Xem GS. III. 89, 93.

48 AA. IV. 25: Ajjhattaṃ saṃkhittaṃ nāma thinamiddhānugataṃ (“Bên trong muội lược” nghĩa là trạng thái bị ảnh hưởng bởi hôn trầm, thụy miên).

 

 

 

 

 

 

 

 

Tác quyền © 2024 Hội đồng quản trị VNCPHVN.

Chúng tôi khuyến khích các hình thức truyền bá theo tinh thần phi vụ lợi với điều kiện: không được thay đổi nội dung và phải ghi rõ xuất xứ của trang web này.