Viện Nghiên Cứu Phật Học

Phật giáo nguyên thủy/Kinh tạng Pali/Kinh Tăng Chi Bộ/Chương VI Sáu Pháp (Chakkanipāta)/Năm mươi kinh thứ nhất/I. Phẩm Đáng được cung kính cúng dường (Āhuneyyavagga)

I. KINH ĐÁNG ĐƯỢC CUNG KÍNH CÚNG DƯỜNG THỨ NHẤT (Paṭhamaāhuneyyasutta)1 (A. III. 279) 

1. Như vầy tôi nghe. 

   Một thời, Thế Tôn trú ở Sāvatthi, Jetavana, tại khu vườn ông Anāthapiṇḍika. Tại đấy, Thế Tôn gọi các Tỷ-kheo: 

– Này các Tỷ-kheo!

– Thưa vâng, bạch Thế Tôn. Các Tỷ-kheo ấy vâng đáp Thế Tôn. Thế Tôn nói như sau: 

Thành tựu sáu pháp này, này các Tỷ-kheo, Tỷ-kheo đáng được cung kính, đáng được tôn trọng, đáng được cúng dường, đáng được chắp tay, là vô thượng phước điền ở đời. Thế nào là sáu? 

Ở đây, này các Tỷ-kheo, Tỷ-kheo khi mắt thấy sắc,2 không có ưa thích, không có ghét bỏ, trú xả, chánh niệm tỉnh giác; khi tai nghe tiếng... khi mũi ngửi hương... khi lưỡi nếm vị... khi thân cảm xúc... khi ý biết pháp, không có ưa thích, không có ghét bỏ, trú xả, chánh niệm tỉnh giác. 

Thành tựu sáu pháp này, này các Tỷ-kheo, Tỷ-kheo đáng được cung kính, đáng được tôn trọng, đáng được cúng dường, đáng được chắp tay, là vô thượng phước điền ở đời.

 Thế Tôn thuyết như vậy, các vị Tỷ-kheo ấy hoan hỷ, tín thọ lời Thế Tôn dạy. 

Tham khảo

1Tham chiếu: Tăng. 增 (T.02. 0125. 37.1. 0708c11); A-tỳ-đạt-ma Tập dị môn túc luận 阿毘達磨集異 門足論 (T.26. 1536.15. 0428c22). 

2 Xem A. II. 198; V. 30; D. III. 281; M. III. 240.

Tác quyền © 2024 Hội đồng quản trị VNCPHVN.

Chúng tôi khuyến khích các hình thức truyền bá theo tinh thần phi vụ lợi với điều kiện: không được thay đổi nội dung và phải ghi rõ xuất xứ của trang web này.