Viện Nghiên Cứu Phật Học

Tam tạng thánh điển PGVN 10 » Tạng Tam Tạng Thượng Toạn Bộ 10 »

PHÂN TÍCH GIỚI BỔN 
(Suttavibhaṅga)
Tỳ-Khưu INDACANDA

Mục Lục

6.6.5. ĐIỀU HỌC VỀ VIỆC LÀM CHO KINH SỢ

 

1. Lúc bấy giờ, đức Phật Thế Tôn ngự tại thành Sāvatthi, Jetavana, tu viện của ông Anāthapiṇḍika. Vào lúc bấy giờ, các Tỳ-khưu nhóm Lục Sư đã làm các vị Tỳ-khưu nhóm Mười Bảy Sư kinh sợ. Trong lúc bị làm cho kinh sợ, các vị ấy khóc lóc. Các Tỳ-khưu đã nói như vầy:

– Này các Đại đức, vì sao các vị khóc lóc?

– Thưa các Đại đức, các Tỳ-khưu nhóm Lục Sư này đã làm chúng tôi kinh sợ.

Các Tỳ-khưu ít ham muốn, ...(nt)... các vị ấy phàn nàn, phê phán, chê bai rằng: “Vì sao các Tỳ-khưu nhóm Lục Sư lại làm vị Tỳ-khưu kinh sợ?” ...(nt).

– Này các Tỳ-khưu, nghe nói các ngươi làm vị Tỳ-khưu kinh sợ, có đúng không vậy?

– Bạch Thế Tôn, đúng vậy.

Đức Phật Thế Tôn đã khiển trách rằng:

– ...(nt)... Này những kẻ rồ dại, vì sao các ngươi lại làm vị Tỳ-khưu kinh sợ vậy? Này những kẻ rồ dại, sự việc này không đem lại niềm tin cho những kẻ chưa có đức tin, ...(nt)... Và này các Tỳ-khưu, các ngươi nên phổ biến điều học này như vầy:

Vị Tỳ-khưu nào làm vị Tỳ-khưu kinh sợ thì phạm tội Pācittiya.”

2. Vị nào: Là bất cứ vị nào ...(nt).

Tỳ-khưu: ...(nt)... Vị này là “vị Tỳ-khưu” được đề cập trong ý nghĩa này.

Vị Tỳ-khưu: Là vị Tỳ-khưu khác.

Làm kinh sợ: Vị đã tu lên bậc trên có ý định làm kinh sợ vị đã tu lên bậc trên, rồi đem lại cảnh sắc, hoặc cảnh thinh, hoặc cảnh khí, hoặc cảnh vị, hoặc cảnh xúc thì phạm tội Pācittiya, cho dầu vị kia bị kinh sợ hoặc không bị kinh sợ. Vị kể về sự nguy hiểm của trộm cướp, hoặc sự nguy hiểm của thú dữ, hoặc sự nguy hiểm của quỷ sứ thì phạm tội Pācittiya, cho dầu vị kia bị kinh sợ hoặc không bị kinh sợ.

Vị đã tu lên bậc trên, nhận biết là đã tu lên bậc trên, vị làm kinh sợ thì phạm tội Pācittiya. Vị đã tu lên bậc trên, có sự hoài nghi, vị làm kinh sợ thì phạm tội Pācittiya. Vị đã tu lên bậc trên, [lầm] tưởng là chưa tu lên bậc trên, vị làm kinh sợ thì phạm tội Pācittiya.

Có ý định làm kinh sợ vị chưa tu lên bậc trên, rồi đem lại cảnh sắc, hoặc cảnh thinh, hoặc cảnh khí, hoặc cảnh vị, hoặc cảnh xúc thì phạm tội Dukkaṭa, cho dầu vị kia bị kinh sợ hoặc không bị kinh sợ. Vị kể về sự nguy hiểm của trộm cướp, hoặc sự nguy hiểm của thú dữ, hoặc sự nguy hiểm của quỷ sứ thì phạm tội Dukkaṭa, cho dầu vị kia bị kinh sợ hoặc không bị kinh sợ.

Vị chưa tu lên bậc trên, [lầm] tưởng là đã tu lên bậc trên thì phạm tội Dukkaṭa. Vị chưa tu lên bậc trên, có sự hoài nghi thì phạm tội Dukkaṭa. Vị chưa tu lên bậc trên, nhận biết là chưa tu lên bậc trên thì phạm tội Dukkaṭa.

6.[1] Vị không có ý định làm kinh sợ, rồi đem lại cảnh sắc, hoặc cảnh thinh, hoặc cảnh khí, hoặc cảnh vị, hoặc cảnh xúc; [hay là] kể về sự nguy hiểm của trộm cướp, hoặc sự nguy hiểm của thú dữ, hoặc sự nguy hiểm của quỷ sứ; vị bị điên; vị vi phạm đầu tiên thì vô tội.

Điều học về việc làm cho kinh sợ là thứ năm.

--oo0oo--

 

Chú thích

[1] Do đánh số nhầm từ bản gốc Pāli (không có số 3, 4, 5), nên dịch giả giữ nguyên số lại như vậy để dễ đối chiếu (BBT).