Viện Nghiên Cứu Phật Học

Tam tạng thánh điển PGVN 10 » Tạng Tam Tạng Thượng Toạn Bộ 10 »

PHÂN TÍCH GIỚI BỔN 
(Suttavibhaṅga)
Tỳ-Khưu INDACANDA

Mục Lục

4.8.5. ĐIỀU HỌC THỨ NĂM

 

1. Duyên khởi ở thành Sāvatthi.

Vào lúc bấy giờ, các Tỳ-khưu-ni tròn đủ mười hai năm [thâm niên] tiếp độ khi chưa được hội chúng chấp thuận. Các vị Ni ấy ngu dốt, không có kinh nghiệm, không biết việc đúng phép hay không đúng phép. Các vị Ni đệ tử cũng ngu dốt, không có kinh nghiệm, không biết việc đúng phép hay không đúng phép.

2. Các Tỳ-khưu-ni nào ít ham muốn, ...(nt)... các vị Ni ấy phàn nàn, phê phán, chê bai rằng: “Vì sao các Tỳ-khưu-ni tròn đủ mười hai năm [thâm niên] lại tiếp độ khi chưa được hội chúng chấp thuận?” ...(nt).

– Này các Tỳ-khưu, nghe nói các Tỳ-khưu-ni tròn đủ mười hai năm [thâm niên] tiếp độ khi chưa được hội chúng chấp thuận, có đúng không vậy?

– Bạch Thế Tôn, đúng vậy.

Đức Phật Thế Tôn đã khiển trách rằng:

– ...(nt)... Này các Tỳ-khưu, vì sao các Tỳ-khưu-ni tròn đủ mười hai năm [thâm niên] lại tiếp độ khi chưa được hội chúng chấp thuận vậy? Này các Tỳ-khưu, sự việc này không đem lại niềm tin cho những kẻ chưa có đức tin, ...(nt).

Sau khi khiển trách, Ngài đã nói pháp thoại rồi bảo các Tỳ-khưu rằng:

– Này các Tỳ-khưu, Ta cho phép ban cho sự chấp thuận về việc ban phép tiếp độ đến vị Tỳ-khưu-ni tròn đủ mười hai năm [thâm niên]. Và này các Tỳ-khưu, nên ban cho như vầy: Vị Tỳ-khưu-ni đã tròn đủ mười hai năm [thâm niên] ấy nên đi đến nơi hội chúng, đắp thượng y một bên vai, đảnh lễ ở chân các Tỳ-khưu-ni trưởng thượng, ngồi chồm hổm, chắp tay lên và nên nói như vầy: “Bạch chư Đại đức Ni, tôi tên [như vầy], là Tỳ-khưu-ni tròn đủ mười hai năm [thâm niên], thỉnh cầu hội chúng sự chấp thuận về việc ban phép tiếp độ.” Nên được thỉnh cầu lần thứ nhì. Nên được thỉnh cầu lần thứ ba. Hội chúng nên xác định vị Tỳ-khưu-ni ấy rằng: “Vị Tỳ-khưu-ni này có kinh nghiệm, có liêm sỉ.” Nếu là vị Ni ngu dốt, không có liêm sỉ thì không nên ban cho. Nếu là vị Ni ngu dốt, có liêm sỉ thì không nên ban cho. Nếu là vị Ni có kinh nghiệm, không có liêm sỉ thì không nên ban cho. Nếu là vị Ni có kinh nghiệm, có liêm sỉ thì nên ban cho. Và này các Tỳ-khưu, nên ban cho như vầy: Hội chúng cần được thông báo bởi vị Tỳ-khưu-ni có kinh nghiệm, đủ năng lực:

3. “Bạch chư Đại đức Ni, xin hội chúng hãy lắng nghe tôi. Vị Ni này tên [như vầy] là Tỳ-khưu-ni tròn đủ mười hai năm [thâm niên], thỉnh cầu hội chúng sự chấp thuận về việc ban phép tiếp độ. Nếu là thời điểm thích hợp cho hội chúng, hội chúng nên ban cho sự chấp thuận về việc ban phép tiếp độ đến vị Ni tên [như vầy] là Tỳ-khưu-ni tròn đủ mười hai năm [thâm niên]. Đây là lời đề nghị.

4. Bạch chư Đại đức Ni, xin hội chúng hãy lắng nghe tôi. Vị Ni này tên [như vầy] là Tỳ-khưu-ni tròn đủ mười hai năm [thâm niên], thỉnh cầu hội chúng sự chấp thuận về việc ban phép tiếp độ. Hội chúng ban cho sự chấp thuận về việc ban phép tiếp độ đến vị Ni tên [như vầy] là Tỳ-khưu-ni tròn đủ mười hai năm [thâm niên]. Đại đức Ni nào đồng ý việc ban cho sự chấp thuận về việc ban phép tiếp độ đến vị Ni tên [như vầy] là Tỳ-khưu-ni tròn đủ mười hai năm [thâm niên] xin im lặng; vị Ni nào không đồng ý có thể nói lên.

Sự chấp thuận về việc ban phép tiếp độ đã được hội chúng ban cho đến vị Ni tên [như vầy] là Tỳ-khưu-ni tròn đủ mười hai năm [thâm niên]. Sự việc được hội chúng đồng ý nên mới im lặng. Tôi ghi nhận sự việc này là như vậy.”

5. Sau đó, đức Thế Tôn đã khiển trách các Tỳ-khưu-ni ấy bằng nhiều phương thức về sự khó khăn trong việc cấp dưỡng ...(nt)... Và này các Tỳ-khưu, các Tỳ-khưu-ni hãy phổ biến điều học này như vầy:

Vị Tỳ-khưu-ni nào tròn đủ mười hai năm [thâm niên] khi chưa được hội chúng chấp thuận mà tiếp độ thì phạm tội Pācittiya.”

6. Vị Ni nào: Là bất cứ vị Ni nào ...(nt).

Tỳ-khưu-ni: ...(nt)... vị Ni này là “vị Tỳ-khưu-ni” được đề cập trong ý nghĩa này.

Tròn đủ mười hai năm [thâm niên] nghĩa là đã đạt đến mười hai năm [Tỳ-khưu-ni].

Chưa được chấp thuận nghĩa là sự chấp thuận về việc ban phép tiếp độ bằng hành sự với lời thông báo đến lần thứ hai chưa được ban cho.

Tiếp độ: Cho tu lên bậc trên.

Vị Ni [nghĩ rằng]: “Ta sẽ tiếp độ”, rồi tìm kiếm nhóm [Tỳ-khưu-ni], hoặc vị Ni tuyên ngôn, hoặc là bình bát, hoặc là y, hoặc là chỉ định ranh giới thì phạm tội Dukkaṭa. Do lời đề nghị thì phạm tội Dukkaṭa. Do hai lời thông báo của hành sự thì phạm các tội Dukkaṭa. Khi chấm dứt tuyên ngôn hành sự, Ni sư tế độ phạm tội Pācittiya, nhóm [chứng minh] và vị Ni tuyên ngôn phạm tội Dukkaṭa.

Hành sự đúng pháp, nhận biết là hành sự đúng pháp, vị Ni tiếp độ thì phạm tội Pācittiya. Hành sự đúng pháp, có sự hoài nghi, vị Ni tiếp độ thì phạm tội Pācittiya. Hành sự đúng pháp, [lầm] tưởng là hành sự sai pháp, vị Ni tiếp độ thì phạm tội Pācittiya.

Hành sự sai pháp, [lầm] tưởng là hành sự đúng pháp thì phạm tội Dukkaṭa. Hành sự sai pháp, có sự hoài nghi thì phạm tội Dukkaṭa. Hành sự sai pháp, nhận biết là hành sự sai pháp thì phạm tội Dukkaṭa.

Vị Ni tiếp độ khi tròn đủ mười hai năm [thâm niên] và được hội chúng chấp thuận, vị Ni bị điên, ...(nt)... vị Ni vi phạm đầu tiên thì vô tội.

Điều học thứ năm.

--oo0oo--