Tam tạng thánh điển PGVN 10 » Tạng Tam Tạng Thượng Toạn Bộ 10 »
PHÂN TÍCH GIỚI BỔN
(Suttavibhaṅga)
Tỳ-Khưu INDACANDA
Con khỉ cái, các vị Vajjī, có [hình tướng] gia chủ, lõa thể và ngoại đạo, đứa bé gái, vị Ni Uppalavaṇṇā, hai trường hợp chuyển tánh kỳ lạ.
Người mẹ, con gái, chị [em] gái, người vợ, lưng dẻo, dương vật dài, hai trường hợp vết loét, tranh vẽ và tượng gỗ.
Với năm chuyện Sundara, năm ở bãi tha ma, khúc xương, rồng cái, dạ-xoa nữ, ma nữ, người vô căn, liệt cảm giác, khi đụng.
Chuyện vị A-la-hán ngủ ở Bhaddiya, bốn chuyện Sāvatthi, Vesālī ba chuyện, vòng hoa, vị ngủ mơ, ở Bhārukaccha, Supabbā, Saddhā, vị Tỳ-khưu-ni, vị Ni tu tập sự, vị Sa-di-ni, gái điếm, người vô căn, nữ gia chủ, lẫn nhau, vị lớn tuổi xuất gia, con nai.
1. Vào lúc bấy giờ, có vị Tỳ-khưu nọ đã thực hiện điều đôi lứa với con khỉ cái. Vị ấy đã có nỗi nghi hoặc: “Điều học đã được đức Thế Tôn quy định; phải chăng ta đã phạm tội Pārājika?” Rồi đã trình sự việc ấy lên đức Thế Tôn.
– Này Tỳ-khưu, ngươi đã phạm tội Pārājika. (1)
2. Vào lúc bấy giờ, nhiều vị Tỳ-khưu Vajjiputtaka cư trú ở Vesālī đã thực hiện việc đôi lứa khi chưa lìa bỏ sự học tập và chưa bày tỏ lòng yếu nhược. Các vị ấy đã có nỗi nghi hoặc: “Điều học đã được đức Thế Tôn quy định; phải chăng chúng ta đã phạm tội Pārājika?” Rồi đã trình sự việc ấy lên đức Thế Tôn.
– Này các Tỳ-khưu, các ngươi đã phạm tội Pārājika. (2)
3. Vào lúc bấy giờ, có vị Tỳ-khưu nọ [nghĩ rằng]: “Như thế này thì ta sẽ không phạm tội” rồi đã thực hiện việc đôi lứa với hình tướng gia chủ. Vị ấy đã có nỗi nghi hoặc: ...(nt).
– Này Tỳ-khưu, ngươi đã phạm tội Pārājika. (3)
4. Vào lúc bấy giờ, có vị Tỳ-khưu nọ [nghĩ rằng]: “Như thế này thì ta sẽ không phạm tội”, sau khi trở nên trần truồng rồi đã thực hiện việc đôi lứa. Vị ấy đã có nỗi nghi hoặc: ...(nt).
– Này Tỳ-khưu, ngươi đã phạm tội Pārājika. (4)
5. Vào lúc bấy giờ, có vị Tỳ-khưu nọ [nghĩ rằng]: “Như thế này thì ta sẽ không phạm tội”, sau khi mặc vải sợi cỏ ...(nt)... sau khi mặc vỏ cây ...(nt)... sau khi mặc gỗ lát mỏng ...(nt)... sau khi mặc tấm mền bằng tóc ...(nt)... sau khi mặc cánh chim cú ...(nt)... sau khi mặc da sơn dương rồi đã thực hiện việc đôi lứa. Vị ấy đã có nỗi nghi hoặc: ...(nt).
– Này Tỳ-khưu, ngươi đã phạm tội Pārājika. (5-11)
6. Vào lúc bấy giờ, có vị Tỳ-khưu nọ đi khất thực. Khi thấy một đứa bé gái nằm trên ghế, vị ấy đã khởi dục vọng rồi đưa ngón tay cái vào âm vật [của đứa bé gái]. Đứa bé gái đã chết. Vị ấy đã có nỗi nghi hoặc: ...(nt).
– Này Tỳ-khưu, không phạm tội Pārājika. Ngươi phạm tội Saṅghādisesa. (12)
7. Vào lúc bấy giờ, có người thanh niên Bā-la-môn nọ đem lòng say đắm Tỳ-khưu-ni Uppalavaṇṇā. Khi ấy, lúc Tỳ-khưu-ni Uppalavaṇṇā đã đi vào làng để khất thực, thanh niên Bā-la-môn ấy đã đi vào liêu cốc, nấp kín rồi chờ đợi. Khi đi khất thực trở về sau bữa ăn, Tỳ-khưu-ni Uppalavaṇṇā đã rửa chân rồi đi vào liêu cốc và ngồi xuống ở trên giường. Khi ấy, người thanh niên Bā-la-môn ấy đã nhấc bổng Tỳ-khưu-ni Uppalavaṇṇā lên và làm điều tồi bại. Tỳ-khưu-ni Uppalavaṇṇā đã kể lại sự việc ấy cho các Tỳ-khưu-ni. Các Tỳ-khưu-ni đã kể lại sự việc ấy cho các Tỳ-khưu. Các Tỳ-khưu đã trình sự việc ấy lên đức Thế Tôn.
– Này các Tỳ-khưu, vị Ni không ưng thuận thì vô tội.[1] (13)
8. Vào lúc bấy giờ, tướng trạng người nữ đã xuất hiện ở vị Tỳ-khưu nọ. Các vị đã trình sự việc ấy lên đức Thế Tôn.
– Này các Tỳ-khưu, Ta cho phép chuyển sang [sinh hoạt] với các Tỳ-khưu-ni [và vẫn giữ nguyên] thầy tế độ ấy, sự tu lên bậc trên ấy, các năm [thâm niên] ấy. Những tội nào của các Tỳ-khưu có liên quan đến các Tỳ-khưu-ni, các tội ấy được làm cho hết tội trong sự chứng minh của các Tỳ-khưu-ni. Những tội nào của các Tỳ-khưu không có liên quan đến các Tỳ-khưu-ni thì được vô tội với các tội ấy. (14)
9. Vào lúc bấy giờ, tướng trạng người nam đã xuất hiện ở vị Tỳ-khưu-ni nọ. Các vị đã trình sự việc ấy lên đức Thế Tôn.
– Này các Tỳ-khưu, Ta cho phép chuyển sang [sinh hoạt] với các Tỳ-khưu [và vẫn giữ nguyên] thầy tế độ ấy, sự tu lên bậc trên ấy, các năm [thâm niên] ấy. Những tội nào của các Tỳ-khưu-ni có liên quan đến các Tỳ-khưu, các tội ấy được làm cho hết tội trong sự chứng minh của các Tỳ-khưu. Những tội nào của các Tỳ-khưu-ni không có liên quan đến các Tỳ-khưu thì được vô tội với các tội ấy. (15)
10. Vào lúc bấy giờ, có vị Tỳ-khưu nọ [nghĩ rằng]: “Như thế này thì ta sẽ không phạm tội” rồi đã thực hiện việc đôi lứa với người mẹ. ...(nt)... rồi đã thực hiện việc đôi lứa với con gái. ...(nt)... rồi đã thực hiện việc đôi lứa với chị [em] gái. Vị ấy đã có nỗi nghi hoặc rồi đã trình sự việc ấy lên đức Thế Tôn.
– Này Tỳ-khưu, ngươi đã phạm tội Pārājika. (16-18)
11. Vào lúc bấy giờ, có vị Tỳ-khưu nọ đã thực hiện việc đôi lứa với người vợ cũ. Vị ấy đã có nỗi nghi hoặc ...(nt).
– Này Tỳ-khưu, ngươi đã phạm tội Pārājika. (19)
12. Vào lúc bấy giờ, có vị Tỳ-khưu nọ là người có lưng dẻo. Vị ấy bị bực bội bởi sự không thỏa thích nên đã dùng miệng ngậm lấy dương vật của mình. Vị ấy đã có nỗi nghi hoặc ...(nt).
– Này Tỳ-khưu, ngươi đã phạm tội Pārājika. (20)
13. Vào lúc bấy giờ, có vị Tỳ-khưu nọ là người có dương vật dài. Vị ấy bị bực bội bởi sự không thỏa thích nên đã đưa dương vật của mình vào đường đại tiện của mình. Vị ấy đã có nỗi nghi hoặc ...(nt).
– Này Tỳ-khưu, ngươi đã phạm tội Pārājika. (21)
14. Vào lúc bấy giờ, có vị Tỳ-khưu nọ đã nhìn thấy thây người chết. Và trên thi thể ấy, có vết loét ở bên cạnh bộ phận sinh dục. Vị ấy [nghĩ rằng]: “Như thế này thì ta sẽ không phạm tội” rồi đã đưa dương vật vào bộ phận sinh dục rồi rút ra bằng chỗ vết loét. Vị ấy đã có nỗi nghi hoặc ...(nt).
– Này Tỳ-khưu, ngươi đã phạm tội Pārājika. (22)
15. Vào lúc bấy giờ, có vị Tỳ-khưu nọ đã nhìn thấy thây người chết. Và trên thi thể ấy, có vết loét ở bên cạnh bộ phận sinh dục. Vị ấy [nghĩ rằng]: “Như thế này thì ta sẽ không phạm tội” rồi đã đưa dương vật vào vết loét rồi rút ra từ bộ phận sinh dục. Vị ấy đã có nỗi nghi hoặc ...(nt).
– Này Tỳ-khưu, ngươi đã phạm tội Pārājika. (23)
16. Vào lúc bấy giờ, có vị Tỳ-khưu nọ bị khởi dục nên đã dùng dương vật [của mình] sờ vào vật biểu tượng ở tranh vẽ. Vị ấy đã có nỗi nghi hoặc ...(nt).
– Này Tỳ-khưu, không phạm tội Pārājika mà phạm tội Dukkaṭa. (24)
17. Vào lúc bấy giờ, có vị Tỳ-khưu nọ bị khởi dục nên đã dùng dương vật [của mình] sờ vào chỗ kín ở tượng gỗ. Vị ấy đã có nỗi nghi hoặc ...(nt).
– Này Tỳ-khưu, không phạm tội Pārājika mà phạm tội Dukkaṭa. (25)
18. Vào lúc bấy giờ, có vị Tỳ-khưu tên Sundara đã được xuất gia ở thành Rājagaha và [đang] đi trên đường. Có người nữ nọ, sau khi nhìn thấy vị ấy đã nói điều này:
– Thưa ngài, xin chờ chốc lát, tôi sẽ đảnh lễ.
Trong khi đảnh lễ, người nữ ấy đã vén y nội lên rồi dùng miệng ngậm lấy dương vật [vị ấy]. Vị ấy đã có nỗi nghi hoặc ...(nt).
– Này Tỳ-khưu, có phải ngươi đã ưng thuận?
– Bạch Thế Tôn, con đã không ưng thuận.
– Này Tỳ-khưu, vị không ưng thuận thì vô tội.[2] (26)
19. Vào lúc bấy giờ, có người nữ nọ, sau khi nhìn thấy vị Tỳ-khưu đã nói điều này:
– Thưa ngài, hãy đến. Ngài hãy thực hiện việc đôi lứa.
– Này chị gái, thôi đi. Việc ấy không được phép.
– Thưa ngài, hãy đến. Tôi sẽ ra sức, ngài đừng ra sức; như thế ngài sẽ không phạm tội.
Vị Tỳ-khưu ấy đã làm như thế. Vị ấy đã có nỗi nghi hoặc ...(nt).
– Này Tỳ-khưu, ngươi đã phạm tội Pārājika. (27)
20. Vào lúc bấy giờ, có người nữ nọ, sau khi nhìn thấy vị Tỳ-khưu đã nói điều này:
– Thưa ngài, hãy đến. Ngài hãy thực hiện việc đôi lứa.
– Này chị gái, thôi đi. Việc ấy không được phép.
– Thưa ngài, hãy đến. Ngài hãy ra sức, tôi sẽ không ra sức; như thế ngài sẽ không phạm tội.
Vị Tỳ-khưu ấy đã làm như thế. Vị ấy đã có nỗi nghi hoặc ...(nt).
– Này Tỳ-khưu, ngươi đã phạm tội Pārājika. (28)
21. Vào lúc bấy giờ, có người nữ nọ, sau khi nhìn thấy vị Tỳ-khưu đã nói điều này:
– Thưa ngài, hãy đến. Ngài hãy thực hiện việc đôi lứa.
– Này chị gái, thôi đi. Việc ấy không được phép.
– Thưa ngài, hãy đến. Ngài hãy cọ xát bên trong rồi cho xuất tinh ra ở bên ngoài. ...(nt)... Ngài hãy cọ xát bên ngoài rồi cho xuất tinh ra ở bên trong; như thế ngài sẽ không phạm tội.
Vị Tỳ-khưu ấy đã làm như thế. Vị ấy đã có nỗi nghi hoặc ...(nt).
– Này Tỳ-khưu, ngươi đã phạm tội Pārājika. (29-30)
22. Vào lúc bấy giờ, có vị Tỳ-khưu nọ, sau khi đi đến bãi tha ma đã nhìn thấy thi thể chưa bị [thú] ăn và đã thực hiện việc đôi lứa ở thi thể ấy. Vị ấy đã có nỗi nghi hoặc ...(nt).
– Này Tỳ-khưu, ngươi đã phạm tội Pārājika. (31)
23. Vào lúc bấy giờ, có vị Tỳ-khưu nọ, sau khi đi đến bãi tha ma đã nhìn thấy thi thể chưa bị [thú] ăn nhiều phần và đã thực hiện việc đôi lứa ở thi thể ấy. Vị ấy đã có nỗi nghi hoặc ...(nt).
– Này Tỳ-khưu, ngươi đã phạm tội Pārājika. (32)
24. Vào lúc bấy giờ, có vị Tỳ-khưu nọ, sau khi đi đến bãi tha ma đã nhìn thấy thi thể đã bị [thú] ăn nhiều phần và đã thực hiện việc đôi lứa ở thi thể ấy. Vị ấy đã có nỗi nghi hoặc ...(nt)...
– Này Tỳ-khưu, không phạm tội Pārājika mà phạm tội Thullaccaya. (33)
25. Vào lúc bấy giờ, có vị Tỳ-khưu nọ, sau khi đi đến bãi tha ma đã nhìn thấy cái đầu bị đứt lìa rồi đã đưa dương vật vào cái miệng đã được banh ra và có va chạm. Vị ấy đã có nỗi nghi hoặc ...(nt).
– Này Tỳ-khưu, ngươi đã phạm tội Pārājika. (34)
26. Vào lúc bấy giờ, có vị Tỳ-khưu nọ, sau khi đi đến bãi tha ma đã nhìn thấy cái đầu bị đứt lìa rồi đã đưa dương vật vào cái miệng đã được banh ra và không va chạm. Vị ấy đã có nỗi nghi hoặc ...(nt).
– Này Tỳ-khưu, ngươi không phạm tội Pārājika mà phạm tội Dukkaṭa. (35)
27. Vào lúc bấy giờ, có vị Tỳ-khưu nọ đem lòng say đắm người nữ nọ. Nàng ấy đã từ trần và bị quăng bỏ ở mộ địa. Các khúc xương đã bị phân tán rải rác. Khi ấy, vị Tỳ-khưu ấy đã đi vào bãi tha ma rồi thâu nhặt các khúc xương lại và đã đặt dương vật vào chỗ kín. Vị ấy đã có nỗi nghi hoặc: ...(nt).
– Này Tỳ-khưu, không phạm tội Pārājika mà phạm tội Dukkaṭa. (36)
28. Vào lúc bấy giờ, có vị Tỳ-khưu nọ đã thực hiện việc đôi lứa với rồng cái. ...(nt)... đã thực hiện việc đôi lứa với dạ-xoa nữ. ...(nt)... đã thực hiện việc đôi lứa với ma nữ. ...(nt)... đã thực hiện việc đôi lứa với người vô căn. Vị ấy đã có nỗi nghi hoặc ...(nt).
– Này Tỳ-khưu, ngươi đã phạm tội Pārājika. (37-40)
29. Vào lúc bấy giờ, có vị Tỳ-khưu nọ bị liệt cảm giác. Vị ấy [nghĩ rằng]: “Ta đây không cảm giác được lạc hay khổ, như thế ta sẽ không phạm tội” rồi đã thực hiện việc đôi lứa. ...(nt)... Các vị đã trình sự việc ấy lên đức Thế Tôn.
– Này các Tỳ-khưu, kẻ rồ dại ấy đã phạm tội Pārājika, dầu đã cảm giác hay đã không cảm giác. (41)
30. Vào lúc bấy giờ, có vị Tỳ-khưu nọ [nghĩ rằng]: “Ta sẽ thực hiện việc đôi lứa với người nữ” nhưng chỉ mới chạm vào vị ấy đã hối hận. Vị ấy đã có nỗi nghi hoặc ...(nt).
– Này Tỳ-khưu, ngươi không phạm tội Pārājika mà phạm tội Saṅghādisesa. (42)
31. Vào lúc bấy giờ, có vị Tỳ-khưu nọ nằm nghỉ ngơi vào ban ngày trong khu rừng Jātiyā, ở thành Bhaddiya. Các phần cơ thể của vị ấy đã bị cương lên bởi gió. Có người nữ nọ nhìn thấy rồi đã ngồi lên trên dương vật [vị ấy], đến khi đạt được mục đích đã bỏ đi. Các vị Tỳ-khưu nhìn thấy [vị ấy] bị nhầy nhụa nên đã trình sự việc ấy lên đức Thế Tôn.
– Này các Tỳ-khưu, dương vật trở nên thích ứng do năm lý do: Do ái dục, do phân, do nước tiểu, do gió, do bị cắn bởi sâu bọ. Này các Tỳ-khưu, đây là năm lý do làm cho dương vật trở nên thích ứng. Này các Tỳ-khưu, dương vật của vị Tỳ-khưu ấy trở nên thích ứng do ái dục là điều không có cơ sở và không hợp lý. Này các Tỳ-khưu, vị Tỳ-khưu ấy là vị A-la-hán. Này các Tỳ-khưu, vị Tỳ-khưu ấy không phạm tội. (43)
32. Vào lúc bấy giờ, có vị Tỳ-khưu nọ nằm nghỉ ngơi vào ban ngày trong khu rừng Andha, ở thành Sāvatthi. Có cô chăn bò nọ nhìn thấy rồi đã ngồi lên trên dương vật [vị ấy]. Vị Tỳ-khưu ấy đã ưng thuận việc đưa vào, đã ưng thuận khi được đẩy vào, đã ưng thuận khi dừng lại, đã ưng thuận việc rút ra. Vị ấy đã có nỗi nghi hoặc ...(nt).
– Này Tỳ-khưu, ngươi đã phạm tội Pārājika. (44)
33. Vào lúc bấy giờ, có vị Tỳ-khưu nọ nằm nghỉ ngơi vào ban ngày trong khu rừng Andha, ở thành Sāvatthi. Có cô chăn dê nọ nhìn thấy ...(nt)... Có cô đi mót củi nọ nhìn thấy ...(nt)... Có cô đi nhặt phân bò nọ nhìn thấy rồi đã ngồi lên trên dương vật [vị ấy]. Vị Tỳ-khưu ấy đã ưng thuận việc đưa vào, đã ưng thuận khi được đẩy vào, đã ưng thuận khi dừng lại, đã ưng thuận việc rút ra. Vị ấy đã có nỗi nghi hoặc ...(nt).
– Này Tỳ-khưu, ngươi đã phạm tội Pārājika. (45-47)
34. Vào lúc bấy giờ, có vị Tỳ-khưu nọ nằm nghỉ ngơi vào ban ngày ở Mahāvana, trong thành Vesālī. Có người nữ nọ nhìn thấy rồi đã ngồi lên dương vật [vị ấy], sau khi đạt được mục đích đã đứng cạnh bên rồi cười. Vị Tỳ-khưu ấy thức giấc đã nói với người nữ ấy điều này:
– Có phải việc làm này là của cô?
– Thưa vâng, là việc làm của tôi.
Vị ấy đã có nỗi nghi hoặc ...(nt).
– Này Tỳ-khưu, ngươi có ưng thuận không?
– Bạch Thế Tôn, con không biết.
– Này Tỳ-khưu, vị không biết thì vô tội. (48)
35. Vào lúc bấy giờ, có vị Tỳ-khưu nọ, khi nghỉ ngơi vào ban ngày ở Mahāvana trong thành Vesālī, đã nằm xuống tựa vào thân cây. Có người nữ nọ nhìn thấy rồi đã ngồi lên trên dương vật [vị ấy]. Vị Tỳ-khưu ấy đã lập tức đứng dậy. Vị ấy đã có nỗi nghi hoặc ...(nt).
– Này Tỳ-khưu, có phải ngươi đã ưng thuận?
– Bạch Thế Tôn, con đã không ưng thuận.
– Này Tỳ-khưu, vị không ưng thuận thì vô tội. (49)
36. Vào lúc bấy giờ, có vị Tỳ-khưu nọ, khi nghỉ ngơi vào ban ngày ở Mahāvana trong thành Vesālī, đã nằm xuống tựa vào thân cây. Có người nữ nọ nhìn thấy rồi đã ngồi lên trên dương vật [vị ấy]. Vị Tỳ-khưu ấy đã nhổm dậy khiến cô ấy lăn tròn. Vị ấy đã có nỗi nghi hoặc ...(nt).
– Này Tỳ-khưu, có phải ngươi đã ưng thuận?
– Bạch Thế Tôn, con đã không ưng thuận.
– Này Tỳ-khưu, vị không ưng thuận thì vô tội. (50)
37. Vào lúc bấy giờ, có vị Tỳ-khưu nọ, khi nghỉ ngơi vào ban ngày tại giảng đường Kūṭāgāra, ở Mahāvana, trong thành Vesālī đã mở cửa lớn rồi nằm xuống. Các phần thân thể của vị ấy đã bị cương lên bởi gió. Vào lúc bấy giờ, có nhiều người nữ mang theo vật thơm và tràng hoa đã đi đến tu viện ngắm nhìn các trú xá. Khi ấy, những người nữ ấy đã nhìn thấy vị Tỳ-khưu ấy nên đã ngồi lên trên dương vật [vị ấy], đến khi đạt được mục đích đã nói rằng: “Đây quả thật là người như bò mộng”, sau khi để lại vật thơm và tràng hoa rồi đã bỏ đi. Các vị Tỳ-khưu nhìn thấy [vị ấy] bị nhầy nhụa nên đã trình sự việc ấy lên đức Thế Tôn.
– Này các Tỳ-khưu, dương vật trở nên thích ứng do năm lý do: Do ái dục, do phân, do nước tiểu, do gió, do bị cắn bởi sâu bọ. Này các Tỳ-khưu, đây là năm lý do làm cho dương vật trở nên thích ứng. Này các Tỳ-khưu, dương vật của vị Tỳ-khưu ấy trở nên thích ứng do ái dục là điều không có cơ sở và không hợp lý. Này các Tỳ-khưu, vị Tỳ-khưu ấy là vị A-la-hán. Này các Tỳ-khưu, vị Tỳ-khưu ấy không có phạm tội. Này các Tỳ-khưu, đối với vị nghỉ ngơi vào ban ngày, Ta cho phép nghỉ ngơi sau khi đã đóng cửa lớn lại. (51)
38. Vào lúc bấy giờ, có vị Tỳ-khưu nọ người thành phố Bhārukaccha, trong lúc đang ngủ [mơ thấy] đã thực hiện việc đôi lứa với người vợ cũ [nên nghĩ rằng]: “Ta không còn là Sa-môn nữa, ta sẽ hoàn tục.” Trong lúc đi đến thành phố Bhārukaccha, giữa đường đã nhìn thấy Đại đức Upāli và đã kể lại sự việc ấy. Đại đức Upāli đã nói như vầy:
– Này Đại đức, với vị đang ngủ mơ thì không phạm tội. (52)
39. Vào lúc bấy giờ, nữ cư sĩ tên Supabbā ở trong thành Rājagaha là người có đức tin mù quáng. Cô ấy có tri kiến như vầy: “Người nữ nào dâng cúng việc đôi lứa thì người nữ ấy dâng cúng vật thí tối thượng.” Sau khi nhìn thấy vị Tỳ-khưu, cô ấy đã nói điều này:
– Thưa ngài, hãy đến. Ngài hãy thực hiện việc đôi lứa.
– Này chị gái, thôi đi. Việc ấy không được phép.
– Thưa ngài, hãy đến. Ngài hãy cọ xát ở giữa hai bắp vế; như thế ngài sẽ không phạm tội.
Vị Tỳ-khưu ấy đã làm như thế. Vị ấy đã có nỗi nghi hoặc ...(nt).
– Này Tỳ-khưu, không phạm tội Pārājika mà phạm tội Saṅghādisesa. (53)
40. Vào lúc bấy giờ, nữ cư sĩ tên Supabbā ở trong thành Rājagaha là người có đức tin mù quáng. Cô ấy có quan điểm như vầy: “Người nữ nào dâng cúng việc đôi lứa thì người nữ ấy dâng cúng vật thí tối thượng.” Sau khi nhìn thấy vị Tỳ-khưu, cô ấy đã nói điều này:
– Thưa ngài, hãy đến. Ngài hãy thực hiện việc đôi lứa.
– Này chị gái, thôi đi. Việc ấy không được phép.
– Thưa ngài, hãy đến. Ngài hãy cọ xát ở lỗ rún; ...(nt)... Thưa ngài, hãy đến. Ngài hãy cọ xát ở bụng; ...(nt)... Thưa ngài, hãy đến. Ngài hãy cọ xát ở nách; ...(nt)... Thưa ngài, hãy đến. Ngài hãy cọ xát ở cổ; ...(nt)... Thưa ngài, hãy đến. Ngài hãy cọ xát ở lỗ tai; ...(nt)... Thưa ngài, hãy đến. Ngài hãy cọ xát ở bím tóc; ...(nt)... Thưa ngài, hãy đến. Ngài hãy cọ xát ở giữa hai ngón tay; ...(nt)... Thưa ngài, hãy đến. Tôi sẽ dùng tay ra sức và làm [ngài] xuất tinh; như thế ngài sẽ không phạm tội.
Vị Tỳ-khưu ấy đã làm như thế. Vị ấy đã có nỗi nghi hoặc ...(nt).
– Này Tỳ-khưu, ngươi không phạm tội Pārājika mà phạm tội Saṅghādisesa. (54-61)
41. Vào lúc bấy giờ, nữ cư sĩ tên Saddhā ở trong thành Sāvatthi là người có đức tin mù quáng. Cô ấy có quan điểm như vầy: “Người nữ nào dâng cúng việc đôi lứa thì người nữ ấy dâng cúng vật thí tối thượng.” Sau khi nhìn thấy vị Tỳ-khưu, cô ấy đã nói điều này:
– Thưa ngài, hãy đến. Ngài hãy thực hiện việc đôi lứa.
– Này chị gái, thôi đi. Việc ấy không được phép.
– Thưa ngài, hãy đến. Ngài hãy cọ xát ở giữa hai bắp vế; ...(nt)... Thưa ngài, hãy đến. Tôi sẽ đến gần và dùng tay làm (ngài) xuất tinh; như thế ngài sẽ không phạm tội.
Vị Tỳ-khưu ấy đã làm như thế. Vị ấy đã có nỗi nghi hoặc ...(nt).
– Này Tỳ-khưu, ngươi không phạm tội Pārājika mà phạm tội Saṅghādisesa. (62-70)
42. Vào lúc bấy giờ, các vương tử Licchavi ở thành Vesālī đã bắt giữ vị Tỳ-khưu, rồi buộc phải phạm giới với vị Tỳ-khưu-ni. Cả hai đã ưng thuận.
– Cả hai nên bị trục xuất.
...(nt)... Cả hai đã không ưng thuận.
– Cả hai đều vô tội. (71)
43. Vào lúc bấy giờ, các vương tử Licchavi ở thành Vesālī đã bắt giữ vị Tỳ-khưu, rồi buộc phải phạm giới với cô Ni tu tập sự. ...(nt)... rồi buộc phải phạm giới với vị Sa-di-ni. Cả hai đã ưng thuận.
– Cả hai nên bị trục xuất.
...(nt)... Cả hai đã không ưng thuận.
– Cả hai đều vô tội. (72-73)
44. Vào lúc bấy giờ, các vương tử Licchavi ở thành Vesālī đã bắt giữ vị Tỳ-khưu, rồi buộc phải phạm giới với gái điếm. ...(nt)... rồi buộc phải phạm giới với người vô căn. ...(nt)... rồi buộc phải phạm giới với nữ gia chủ. Vị Tỳ-khưu đã ưng thuận.
– Vị Tỳ-khưu nên bị trục xuất.
...(nt)... Vị Tỳ-khưu đã không ưng thuận.
– Vị Tỳ-khưu vô tội. (74-76)
45. Vào lúc bấy giờ, các vương tử Licchavi ở thành Vesālī đã bắt giữ các vị Tỳ-khưu, rồi buộc phải phạm giới lẫn nhau. Cả hai đã ưng thuận.
– Cả hai nên bị trục xuất.
...(nt)... Cả hai đã không ưng thuận.
– Cả hai đều vô tội. (77)
46. Vào lúc bấy giờ, có vị Tỳ-khưu nọ xuất gia lúc tuổi đã lớn. Vị ấy đã đi gặp người vợ cũ. Cô ấy đã níu giữ lại [nói rằng]:
– Thưa ngài, hãy đến. Ngài hãy hoàn tục.
Vị Tỳ-khưu ấy trong lúc bước lui đã té ngửa ra. Cô ấy đã giở [y] lên rồi ngồi lên trên dương vật [vị ấy]. Vị ấy đã có nỗi nghi hoặc: ...(nt).
– Này Tỳ-khưu, vị không ưng thuận thì vô tội. (78)
47. Vào lúc bấy giờ, có vị Tỳ-khưu nọ ngụ ở trong rừng. Có con nai tơ đã đi đến chỗ tiểu tiện của vị ấy. Trong lúc đang uống nước tiểu, nó đã dùng miệng ngậm lấy dương vật [vị ấy]. Vị Tỳ-khưu ấy đã ưng thuận. Vị ấy đã có nỗi nghi hoặc rồi đã trình sự việc ấy lên đức Thế Tôn.
– Này Tỳ-khưu, ngươi đã phạm tội Pārājika. (79)
Dứt điều Pārājika thứ nhất.
--oo0oo--
[1] Lúc này, vị Tỳ-khưu-ni Uppalavaṇṇa đã là vị A-la-hán. Còn người thanh niên ấy, khi vừa đi khuất tầm mắt của vị Tỳ-khưu-ni thì quả địa cầu đã nứt, tạo ra lỗ hổng hút vào lòng đất như thể quả địa cầu này không thể nâng đỡ nỗi kẻ độc ác ấy. Anh ta lập tức bị đọa vào địa ngục Avīci và ở vào trạng thái bị lửa địa ngục thiêu đốt (VinA. I. 273).
[2] Ngài Buddhaghosa giải thích rằng: Vị này đẹp trai (sundara) và là vị Bất lai nên không còn ưa thích về việc đôi lứa (VinA. I. 278).